Tửu lâu do người chơi mở quả không giống với hệ thống mở, rõ ràng nhân khí nhiều hơn hẳn.
Nếu hỏi nhiều hơn chỗ nào, anh bạn ngó xem, vừa vào cửa đã đụng hai băng cãi nhau rồi.
Mấy người chơi nam bao vây một mỹ nữ ở giữa, hùng hổ chửi ầm lên. Mà mỹ nữ kia thân hình yểu điệu, nhưng không hề lùi bước.
Nhìn tư thế này, hình như là cảnh kinh điển mấy tay lưu manh đùa giỡn mỹ nữ. Lương Tu Ngôn vốn có nguyên tắc không có náo nhiệt nào không góp vui được, vì thế quẳng nhiệm vụ sang một bên, đứng đảm nhiệm quần chúng vây xem.
Cậu nam sinh dẫn đầu khoảng chừng mười tám, mười chín, gương mặt trẻ con, có lẽ còn là học sinh, gào lên tức giận: “Chạy trốn tới nay, giờ xem ngươi còn trốn đi đâu! Tên trộm vặt mau trả đồ lại cho bọn ta!”
Tiểu mỹ nữ hất hàm, nói: “Ai trộm đồ của các ngươi, trên bí tịch này có viết tên các ngươi à?”
“Ngươi còn nói láo? Bọn ta trầy trật đánh chết quái, ngươi lại thừa cơ a!”
“Lời này thiệt kỳ cục, trên đường rơi đồ còn không cho người ta nhặt hả?”
Lương Tu Ngôn xem như hiểu đại khái, vốn cảm thấy mấy tên đàn ông con trai chặn con gái người ta thì hơi quá đáng, nhưng nay đã biết hóa ra cô nàng này cướp trang bị người ta, lập tức độ thiện cảm với cô nàng rơi tự do, đứng về phía nhóm người chơi nam.
“Còn nói nhảm với cô ta làm gì.” Người nam sinh có vóc người gầy gầy đứng ra nói, “Chúng ta đã quá khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290413/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.