Kỳ thật bày trí trong ba thạch thất y chang nhau, cơ quan đều ở trên thạch tháp. Bởi thế hai người lần tìm trước sau nhiều lần, vẫn không phát hiện điều gì. Hơn nữa tiếng rên rỉ dâm loạn cách vách cứ lọt vào tai, làm cô nam cô nam ở chung một phòng không có tâm tư gì cũng khó.
Tùy Phong bày ra dáng vẻ suy tư nhìn nước ao chăm chú, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ngươi xem này, ở đây tự nhiên xuất hiện một cái bể tắm, thiệt kỳ lạ, cơ quan chắc chắn ở trong trỏng.” Y tạm dừng rồi gật gật đầu, dường như thấy lời mình quá chí lý, nói ra kết luận, “Biết đâu được cơ quan là bắn tinh dịch vào nước.”
“Vậy ngươi thủ dâm với nó nhá.” Đồ Tô nói thiệt hiển nhiên, hoàn toàn không ngó ngàng tới ánh mắt đầy ám chỉ của Tùy Phong, cúi đầu tiếp tục nghiên cứu thạch tháp trước mặt.
Thạch tháp này cảm xúc ấm áp, trăm năm không giảm, điêu khắc tinh xảo, không hề có chỗ thô ráp. Nếu để nghỉ ngơi thì quá hợp. Lại đặt bên bể tắm, chỉ cần hơi liên tưởng tới các câu chuyện hoang đường được sử sách ghi lại của Hiên Viên Thắng, thì có thể dễ dàng cho ra kết luận.
Đồ Tô vuốt nhẹ lên bề mặt thạch tháp, trong thoáng chốc xoay chuyển vài ý niệm trong đầu.
Đúng hay chăng?
Cơ quan mở ra, có thể đoạt được kho báu cuối cùng.
Nhưng bắt mình chủ động cầu hoan, đối tượng còn là người nọ, hừ, trừ phi y chịu ở dưới!
Ngay lúc hắn ngẩn người, Tùy Phong đã lặng lẽ đi tới, hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290401/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.