Nói về chuyện chính, chờ mọi người hợp lại ra tàng bảo đồ hoàn chỉnh, bốn tấm lụa rời tự động hợp thành, phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Đồng thời, hệ thống vang lên tiếng nhắc nhở.
“Đinh, hợp thành bản đồ Sinh Tử Lăng, đồng thời mở ra phó bản. Hoàng đế Hiên Viên Thắng khai quốc triều đại Đại Lương một mình chinh chiến, võ nghệ siêu quần, nam chinh bắc chiến, bình định tứ hải. Truyền thuyết về lăng mộ huy hoàng lo lớn, chôn cất vô số trân bảo.”
Theo giọng nói hệ thống kết thúc, ánh sáng tơ lụa cũng tối dần thành một mảnh lụa bình thường, biến hóa nhanh chóng, ngay sau đó có vô số người thèm muốn tàng bảo đồ.
Mọi người tìm đường đi trên bản đồ, trải qua vài lần truyền tống cuối cùng tới một trấn nhỏ, quãng đường còn lại chỉ có thể dựa vào cặp giò.
Bấy giờ, Lương Tu Ngôn bèn nổi hứng lấy bảo mã màu đỏ thẩm của mình ra, nhưng cậu còn chưa kịp khoe khoang, đã thấy Mạc Tuấn Ninh sắc mặt thay đổi, áp suất thấp trực tiếp bao phủ toàn thân cậu.
Lương Tu Ngôn tức thì cảm thấy áp lực quá lớn, giống như có tòa núi lớn đè nặng trong lòng, chần chừ mãi mới đành thu ngựa vào.
May sao trong đội ngũ có vài vị nhà giàu, lấy ra dư mấy con ngựa chẳng phải việc chi khó, huống hồ còn có thiếu gia có tiền – Đường Thất Thiểu.
Có ngựa, tốc độ hiển nhiên nhanh hơn nhiều, chưa tới một hai ngày, mọi người cuối cùng cũng tới điểm đánh dấu kho báu – tùng lâm Nam Cương.
Trong rừng cây rậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290384/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.