“Ô………”
Mặc dù đang được Mạc Tuấn Ninh thao, cậu không thể nào ngậm côn thịt cho tốt, tuy thế vẫn gắng vươn đầu lưỡi, liểm láp định côn thịt như liếm kẹo.
Nhưng ngay cả vậy, Mạc Tuấn Ninh vẫn thấy như chưa đủ. Triển khai mã lực, liều mạng đâm mạnh vào điểm trí mạng của Lương Tu Ngôn.
“Ta không làm ngươi thấy thích sao?”
“A a a! Thích quá! Thích chết ta! Lại dùng lực sáp ta!” Điểm mẫn cảm nhất bị nam nhân điên cuồng làm, Lương Tu Ngôn thích đến toàn thân run rẩy như có luồng điện chạy qua.
“Vậy ngươi còn muốn thứ đó của nó?” Cho dù nửa người dưới bảo trì biên độ thao, nhưng giọng nói Mạc Tuấn Ninh vẫn rất ư bình tĩnh, tao nhã, còn mang theo ý cười.
“Aha……..ưm……….”
Dưới cuộc thao kịch liệt, Lương Tu Ngôn làm sao còn có thể liếm dương vật Mạc Hạo Vũ cho tốt được. Cậu có thể há lớn miệng, vô thức phát ra tiếng rên rĩ, nước miếng chảy xuống, đều đọng trên dương vật Mạc Hạo Vũ.
Đối với tình huống này, Mạc Hạo Vũ hận đến ngứa răng, nhưng nào cách gì nữa. Thằng anh mình quá phúc hắc, phỏng chừng đã tính toán hết cả rồi, ngay từ bắt đầu dụ dỗ y đáp ứng chỉ có đứng ngoài xem, ngoài mặt bảo trừng phạt Lương Tu Ngôn, nhưng cả mình cũng bị tính trừng phạt luôn vào.
Nghĩ tới Mạc Hạo Vũ y, từ trước tới nay có vô số nam nhân nữ nhân muốn nhào lên, bây giờ lại phải dựa vào YY của bản thân để thỏa mãn, thiệt đau khổ trước nay chưa từng có.
Lương Tu Ngôn trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290376/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.