*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lương Tu Ngôn một đường cúi đầu, bước nhanh rời toà cao ốc, giống hệt tên trộm sợ bị người ta tóm lấy, khiến mấy người đi ngang qua dùng ánh mắt quái dị nhìn cậu.
Bất quá Lương Tu Ngôn buồn đầu bước đi đương nhiên sẽ không phát hiện, lực chú ý của cậu đều tập trung trên dị vật trong cơ thể. Hạ thân không mặc quần vốn đã đủ dâm loạn, tính khí phía trước không ngừng va chạm vào lớp vải tây trang nhẵn bóng, có loại cảm giác kỳ diệu. Hơn nữa bước đi vội vã làm cho vải trong hậu huyệt và nội bích phát sinh ma sát, âm ỷ nảy lên một tia khoái cảm, tính khí phía trước dần dần có xu thế ngẩng đầu. Điều này làm Lương Tu Ngôn sợ hãi, giữa nơi công cộng ban ngày ban mặt, nếu thật sự cương, cậu liền khoét lỗ chôn mình cho rồi.
Ra toà cao ốc, cậu cũng chả dám ngồi xe buýt, trực tiếp bắt xe về nhà.
Đến nơi, thời khắc trả tiền thuận tiện đau xót tiền xe trong lòng, cậu chính là còn chưa có việc làm a.
Không được, chốc nữa nhất định tìm học trưởng thanh toán!
Lương Tu Ngôn âm thầm nắm tay, nhưng vẻ tươi cười ngọt ngào trên mặt xém chớp mù con mắt tài xế.
Một đường dắt theo nụ cười ngây ngô, ngâm nga một giai điệu, tới cửa chính, Lương Tu Ngôn lấy ra cái chìa khóa đang chuẩn bị mở cửa, lại nghe thấy “Lạch cạch” một tiếng, cửa bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290348/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.