Lương Tu Ngôn cảm giác được hai tay đối phương ở trên thân thể mình di động, theo ngực đến bên hông, sắc tình vuốt ve làn da cậu. Đôi tay tựa như có ma lực, tiếp xúc đến nơi nào, đều nổi lên dục hỏa hừng hực.
“Lạch cạch”, cậu nghe thấy thanh âm mở thắt lưng, trong lòng căng thẳng. Lập tức giữa hai chân chợt cảm thấy lạnh lẽo, quần bị trút tới mắt cá chân.
Tại một nơi tùy thời sẽ có người ra vào, bị cởi trần trụi, mà nam nhân trước mặt vẫn là tây trang phẳng phiu, ngay cả cà vạt cũng không nghiêng lệch tí nào, tương phản như vậy làm cho Lương Tu Ngôn không khỏi cảm thấy khẩn trương và thẹn thùng.
“Học trưởng, đừng……”
Nhưng sự cự tuyệt của cậu chẳng cả tác dụng gì cả, Mạc Tuấn Ninh ngoảnh mặt làm ngơ, ngồi xổm xuống trước người cậu. Đập vào tầm mắt chính là dải dây mỏng buộc ở dưới hông, lộ ra một phần lông mu. Bề mặt quần lót bên dưới cực nhỏ, vải bông màu trắng vừa vặn bao phủ dương vật cương cứng, nhưng đã muốn hoàn toàn phát hoạ nên hình dạng của nó.
Mạc Tuấn Ninh nhìn mà khí huyết dâng lên, ngay cả hô hấp cũng đột nhiên tăng thêm: “Đây là cái quần chữ “T” ta tặng cho ngươi?” Thanh âm của hắn mang theo chút khàn khàn, tựa hồ đang kiệt lực kiềm nén điều gì đấy.
Lương Tu Ngôn nghe thấy hắn hỏi vậy, mới phản ứng lại, trong lòng thầm kêu không xong. Hôm nay phát hiện quần lót đều giặt sạch còn chưa khô, lục tung tủ nghĩ lấy gì đó có thể mặc, kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290346/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.