“Ngươi ──”
Quả nhiên, Hắc Vân áp thành nghe cậu bày tỏ xong, lập tức nổi giận đùng đùng, bộ dạng tùy thời sẽ bùng nổ. Lương Tu Ngôn thấy liền kinh hồn bạt vía, lập tức làm ra một quyết định sáng suốt nhất ── logout!
Nhưng cậu vừa điều ra giao diện hệ thống, một đạo trọng lực xuất hiện bất ngờ làm cậu bổ nhào trên mặt đất, mà trên người chịu một sức nặng không thể động đậy, không đợi cậu oán giận, miệng đã bị người chắn lên.
“Ngô……”
Đối phương quen thuộc xâm nhập khoang miệng cậu, liếm láp khe răng cậu, hấp thu nước bọt cậu.
Lương Tu Ngôn đương nhiên phản kháng, cậu là một người nay Tầm mai Sở sao? Cậu dùng nắm đấm đánh lưng Hắc Vân áp thành ý đồ khiến y buông tay.
Ngươi tên hỗn đản này, buông! Cũng sẽ không tranh đoạt công kích thật trên mặt đất, chỉ dựa vào đạo cụ có thể quản thoả mãn sao? Với đạo cụ lão tử sẽ không tự mình đi mua a!
Lương Tu Ngôn chủ yếu là vì bản thân ngày hôm qua gặp phải tức giận bất bình, cậu hậu tri hậu giác phát hiện, hai anh em bọn họ ký kết hiệp nghị tạm thời hòa bình, chính mình mới là người chịu thiệt hại lớn nhất!
Bất quá, đương nhiên, Lương Tu Ngôn ra sức phản kháng bị Hắc Vân áp thành tự động lý giải vì cậu thích Mạc Tuấn Ninh, điều này làm cho Hắc Vân áp thành tâm sinh tà hỏa, liền gặm cắn chà đạp bờ môi của cậu.
Không biết bị cắn ra huyết nơi nào, giữa răng và môi tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt. Này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290336/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.