Đầy tớ được đào tạo như thế nào 
“Chỉ có cửa hàng tiện lợi 24 giờ, em ăn tạm mấy thứ này đi, chẳng biết em thích gì nên mua hơi nhiều.” Chàng trai xách một túi đồ ăn bự trở về, vừa nói vừa lấy ra một lon cola. 
La Tường cười hì hì muốn nhận đồ uống, dĩ nhiên bị đối phương ngăn cản… 
Đối phương chỉ hai tay cậu, “Người tàn tật bậc hai, xin ngồi yên một lát.” 
Tên này đến cùng là thích mình hay ghét mình vậy hả, La Tường chua xót nghĩ. Kết quả một giây sâu, chàng trai bật nắp lon, đưa tới trước mặt La Tường, “Uống đi.” 
“Tới gần chút nữa…” Người nào đó vừa cho một tia nắng đã xán lạn cả người lại bắt đầu được nước làm tới, trong lòng vui đến nở hoa. 
Thành công uống hết nửa lon, lại ra hiệu đối phương thay mình chùi miệng, xém nữa thì chết khát lão tử. 
“Ừm, tui muốn ăn cái này, cái này, cộng thêm cái kia.” Đã có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, La Tường đại nhân được phục vụ rất thoải mái đã hoàn toàn thả lỏng, bắt đầu thản nhiên tiếp nhận, thậm chí còn vênh mặt sai khiến. 
Toàn bộ quá trình Diệp Khâu Phong vẫn kiên nhẫn giữ vững chất lượng phục vụ hoàn hảo, đã không than phiền, càng không buông tay mặc kệ. Mà là dịu dàng, cẩn thận, không hề phàn nàn đút cho La Tường ăn cái nọ cái kia, còn phụ trách lau miệng rót nước và nhiều thứ khác cho đối phương. 
Người này nhất định thiếu người kia rất nhiều tiền, y tá A nói với y tá B. Không phải, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-cao-thu-bat-tich-mich/1289091/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.