Cái chết màu đen
“Cố lên cố lên, sắp chết rồi.” Hồng Biến Thiên Hạ gặm táo cổ vũ các đồng đội.
“Hình như~ không có cuồng hóa?” Linh Vũ có chút nghi ngờ, bình thường khi lượng máu của BOSS tụt xuống một mức nào đó thì sẽ cuồng hóa chứ ha.
“Không có, hơn nữa cũng không có kỹ năng gì, BOSS này không mạnh cho lắm…” La Tường cắn lê, cậu đã buông tha cho hành động ngu si cầm trượng chạy theo BOSS…
“Mấy người thì khỏe rồi!! Đau khổ chính là tôi!” Đứa bé xui xẻo Tay Trái…
Hoa Đào hồi máu cho Tay Trái, sau đó nói, “Kiên trì nào, sắp chết rồi ~~~”
Quả nhiên, âm rung của Hoa Đào còn chưa chấm dứt, BOSS đã gục, đương nhiên khi ngã xuống như thường lệ lưu lại một câu, “Ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi ~~~~~~”
“Xì, không có tí sáng tạo nào, còn bày đặt kêu phó bản mới.” La Tường ném hạt lê vào thùng rác, lau tay, sờ trang bị nào sờ trang bị nào, lạc thú lớn nhất của phó bản tới đây!!!
…
…
…
5 con người sờ tới sờ lui cũng không sờ được bất kì trang bị hay vật liệu đạo cụ gì trên thi thể BOSS, thậm chí không được lấy một xu!
“Tại sao không có gì hết vậy???” Tay Trái sốt ruột, vậy mình không phải chịu ngược không à?
“Không thể nào…” La Tường nhìn ba lô của mình, không hề có thu hoạch, “Khi tổ đội Yêu Nhất đã chọn hình thức phân chia đạo cụ là tự do nhặt mà… Hơn nữa trong ba lô cũng đâu có.”
“Của em cũng không…” Linh Vũ nói.
Ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-cao-thu-bat-tich-mich/1289087/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.