Cửa cuối cùng này thế nào mà không cho kinh nghiệm! 
Khổng Tây dán mắt nhìn lại nhìn ống kinh nghiệm của mình, sau khi nhìn đủ 1 phút mà không thấy nó xê dịch chút nào, đành phải bất đắc dĩ chấp nhận sự thật bi phẫn này. 
Ấn tốc độ này cậu một tháng cũng không thể thăng đến 90, che mặt rơi lệ, Khổng Tây đột nhiên có cảm xúc nỗi khổ đàn ông chỉ mình mình biết. 
Trong lúc Khổng Tây đang suy nghĩ miên man, Lantis đã dẫn đoàn người ra phụ bản. 
Ba bạn quần chúng đáng thương sau khi tiếp nhận hai ngày liên tục tinh thần lẫn thể xác bị đả kích cùng tàn phá nghiêm trọng, vừa ra khỏi phụ bản thì vội vàng làm ong vỡ tổ, chỉ để lại hai thủ phạm chính —— 
Khổng Tây cùng Lantis mắt to trừng mắt nhỏ 
[Cận] Tiểu Tây: Sau đó? Làm gì? 
[Cận] Lantis: Mở rương 
Nhận được chỉ thị, Khổng Tây xoay hai vòng quanh Lantis, đứng vững mở rương. 
[Cận] Lantis: ?? 
[Cận] Tiểu Tây: ??? 
[Cận] Lantis: Tại sao trước khi làm gì đều phải xoay hai vòng quanh tôi? 
[Cận] Tiểu Tây: Kiềm lòng không đậu thôi~ cũng như muốn xuất tinh thì phải qua cao trào, bản năng ấy mà, xấu hổ~ 
[Cận] Lantis: … 
[Cận] Lantis: Cậu nói chuyện nên chừng mực một chút 
[Cận] Lantis: Làm nhân yêu phải biết kiềm chế 
[Cận] Tiểu Tây: A, mở được thứ tốt! 
[Cận] Lantis: Đừng nói sang chuyện khác 
[Cận] Tiểu Tây: Thuận theo tớ chuyển chủ đề sẽ mang thai sao! 
[Cận] Lantis: Không mang 
[Cận] Tiểu Tây: Không nghĩ cậu kỳ thị nhân yêu thế, tớ còn chưa kỳ thị cậu là yêu nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bi-bao-duong-dich-nhan-yeu/1334488/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.