Sau khi xác định xong quan hệ bao cùng được bao, hai người thêm bạn, tổ đội. Lantis, bị gán danh yêu nhân, mang theo Khổng Tây, nhân yêu chân chính, tiếp tục đi sâu vào Rừng Xanh. 
Dọc theo đường đi Lantis rất tự giác diệt quái lắc nhắc, quả thật đã thành mộtmẫu mực cho hình tượng chịu thương chịu khó. May mà anh làm là nhiệm vụ ẩn duy nhất, quái trong sơn động sẽ không ra đợt mới, không thì với Khổng Tây không ngừng lạc đường, không ngừng dừng lại, không ngừng biến mất, tình huống nguy hiểm chồng chất, có lẽ đã bịquái hành chết mấy trăm lần. 
Lantis bận đánh quái, Khổng Tây vừa hưởng thụ niềm sung sướng ăn chùa kinh nghiệm, vừavâng theo lời chủ nuôi ngoan ngoãn đứng một góc mọc nấm, đương nhiên điều kiện tiên quyết là đảm bảo chắc chắn mình sẽ không bị quái nhớ thương, đồng thời Lantis có thể thấy được mỗi một câu cậu đánh vào kênh phụ cận. 
[Cận] Tiểu Tây: Lantis, cậu làm sao vào động này? 
[Cận] Tiểu Tây: Giống tớ rớt vào? Chui vào? Bò vào? Xoắn vào? 
[Cận] Lantis: Đi vào 
[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙) 
[Cận] Tiểu Tây: Tớ không phát hiện bên ngoài Rừng Xanh có cổng cho cậu đi vào nha 
[Cận] Lantis: … nhiệm vụ, NPC dịch chuyển 
[Cận] Tiểu Tây: nhiệm vụ gì? 
[Cận] Lantis: Tìm Thanh Phong kiếm 
[Cận] Tiểu Tây: Kiếm tây? (⊙o⊙) 
[Cận] Lantis: Có lẽ 
Nhìn dáng vẻ Lantis đang cố gắng chém quái đồng thời còn phải tranh thủ tiếp chuyện mình, Khổng Tây rất không lương tâm mà vui sướng, thanh kinh nghiệm nhích nhích lên cao càng khiến tâm tình cậu tăng lũy thừa theo cấp bão. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bi-bao-duong-dich-nhan-yeu/1334472/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.