Cơn say của Hoàng Tử Quyết đã hoàn toàn biến mất, chỗ xấu hổ phía sau vẫn còn đau rát, tuy chỉ một chút, nhưng ít ra đã chảy máu, chân nhúc nhích một chút đều cảm thấy cực kỳ mất thể diện.
Giang Chiếu Nguyệt chết tiệt!!!
“Ta không phải bảo ngươi chờ ta lấy thuốc sao, ngươi mặc quần áo nhanh như thế làm cái gì?” Giang Chiếu Nguyệt nhìn Hoàng Tử Quyết đã tự mình chỉnh lý tốt, không vui nhíu mày.
Hoàng Tử Quyết lãnh nhược băng sương, lạnh lùng đáp: “Ta mặc quần áo hay không không cần ngươi hỏi tới.”
Nghe vậy Giang Chiếu Nguyệt hừ một tiếng, “Ngươi muốn để ta vứt ngươi ra Dạ Sắc, ngươi mới ngoan ngoãn nghe lời sao?”
Giang Chiếu Nguyệt từ từ tới gần cấp Hoàng Tử Quyết một cỗ áp lực không rõ, cậu từ nhỏ đã lớn lên trong hào môn đại tộc, chỉ có cậu mới có thể tạo cho người khác áp lực, tại sao lại thấy anh ta cho mình áp lực?
Nhưng Giang Chiếu Nguyệt dối diện thật sự tạo cho cậu ta cảm giác không thoải mái, còn khó chịu hơn cả ông nội cổ hủ trong nhà cậu.
“Giang Chiếu Nguyệt, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, ngươi đừng chọc ta, ta cũng sẽ không chọc ngươi không thoải mái.” Hoàng Tử Quyết trầm giọng nói.
Giang Chiếu Nguyệt nghe vậy cười khẽ, “Nhưng ngươi bây giờ đã chọc ta không thoải mái rồi, ngươi muốn bồi thường thế nào đây?” Anh dựa sát vào Hoàng Tử Quyết, nhiệt khí phả lên mặt cậu ta.
Hoàng Tử Quyết theo bản năng lùi về phía sau, cậu không quen nói chuyện với người khác với khoảng cách gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-quan/1290522/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.