Hoàng Tử Quyết đến đây không nằm trong dự liệu của Văn Tỉnh, vả lại bây giờ đã trễ rồi.
Văn Tỉnh không cho rằng do y cự tuyệt đi Nghi Thủy cư nên Thái tử gia mới tìm tới cửa, vì thế, nhìn thấy Hoàng Thái Tử cầm trong tay một túi văn kiện đi tới, y không chút nào kinh ngạc.
“Ngươi nghỉ đã được một tháng rồi, nên làm việc.” Hoàng Tử Quyết đem túi văn kiện đặt trên trên bàn trà, thản nhiên nói.
“Ta suýt nữa quên ta còn có công việc…” Văn Tỉnh vuốt vuốt mái tóc dài, lại hỏi: “Sao lại tự mình đưa tới đây?”
“Ngày mai có thể dành chút thời gian ra không?” Hoàng Tử Quyết không trả lời vấn đề của y.
“Sao?”
“Sáng ngày mai Zoe sẽ đến công ty, buổi tối rời đi, ngươi có thể thừa dịp này gặp mặt hắn một chút, bàn luận về bài hát mới của ngươi.” Hoàng Tử Quyết uống trà quản gia đưa tới, vẫn như cũ diện vô biểu tình.
“Zoe tên này luôn tùy hứng như thế.” Bằng hữu của Văn Tỉnh chỉ đếm trên đầu ngón tay, Zoe chính là một trong số đó. Nhưng Zoe từ nhỏ đã có giấc mộng đi khắp nơi trên thế giới, một năm chỉ có thể gặp hắn một hai lần.
Hoàng Tử Quyết nhìn y hơi nhíu mày, nói: “Hắn tùy hứng, còn ngươi thì không?”
“Thái tử gia, ngươi nói thế là không đúng, ta chỗ nào tùy hứng?” Văn Tỉnh cười thực vô tội.
Hoàng Tử Quyết trong lòng khẽ động, rũ mắt xuống, thản nhiên nói: “Trong trò chơi, ngươi thân là Phó bang chủ nhưng không có chút trách nhiệm nào với chức vụ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-quan/1290459/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.