“Phanh đông ——” Tiếng vật nặng rơi xuống đất thật rõ ràng.
“Con, con trai à, con mới vừa nói cái gì?” Giang ba lật đật đứng dậy, mắt thấy sao vàng bay quanh quanh.
Giang Phong Nguyệt thực bình tĩnh lặp lại một lần: “Cha, con coi trọng một người.”
Đầu dây bên kia trầm mặc khoảng ba phút đồng hộ, Giang Phong Nguyệt nghe được tiếng cha mình hút khí một hơi, không sốt ruột chờ ông nói.
Thật lâu sau, Giang ba lần thứ hai mở miệng: “Con trai, con coi trọng nam nhân hay là nữ nhân? Tên gọi là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Thân cao bao nhiêu? Cân nặng bao nhiêu? Nhóm máu nào? Tóc dài hay ngắn? Nhà ở đâu? Đã có bạn trai trước đó rồi hay chưa? Trải qua mấy lần yêu đương rồi? Khi nào thì đem người đó đến nhà mình ăn một bữa cơm…”
“Cha à…” Giang Phong Nguyệt hắc tuyến, đánh gãy câu hỏi tuôn ra như súng liên thanh của cha mình.
“Được rồi được rồi, cha không hỏi nữa.” Giang ba cuối cùng thở hổn hển một hơi, “Con trai, nói cho cha biết, tình huống là như thế nào?”
“Ừm … Là quen biết nhau trong trò chơi, thời gian cũng không lâu lắm, không hiểu biết về y cụ thể.” Giang Phong Nguyệt chi tiết nói.
Vừa nghe lời này, Giang ba lập tức bất mãn, “Không biết thì con không đi tìm hiểu sao?!”
“Con cũng muốn, nhưng mà không biết phải làm thế nào.” Giang Phong Nguyệt có chút khó xử, “Cha à, con không giỏi như cha, cha chỉ bảo cho con một chút đi.”
“Hắc, con trai con đã hỏi đúng người rồi, nhớ năm đó cha con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-quan/1290453/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.