“Ba ba… Ba ba cười thật sự là rất gian ác a~.” 
Âm thanh nhu nhu đầy khẳng định của Tô Tô vang lên bên tai , nụ cười của Lăng Quân Diệu cứng ngắc. Vì cái gì con trai anh không hiểu phong tình như vậy? Mỗi lần cha của bé vừa có một chút vui mừng thì bé lại tạt cho một xô nước lạnh, vậy sau này vạn nhất ở cùng Nhẹ cười rồi, bé cũng tới hắt cho một cái, chẳng phải khiến cậu ấy tức chết hay sao? 
“Tô Tô, bài học làm xong rồi sao?” Nhìn thấy con trai cầm trong tay sách bài tập, Lăng Quân Diệu nhận lấy. 
“Dạ, sau khi ba ba kiểm tra bài, con sẽ tắm rửa đi ngủ.” 
Lăng Quân Diệu cẩn thận nhìn, sau khi không phát hiện vấn đề gì, ôn nhu xoa xoa đầu Tô Tô, “Được rồi, đi ngủ đi.” 
Một lần nữa đem tầm mắt quay lại màn hình trò chơi, sờ sờ cằm. Rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục trêu chọc trêu chọc cậu vậy. 
Khung tin nhắn riêng: 
[ Thư Hiệp ]Nương tử, vi phu đã đợi không kịp, lúc nào có thể cưới ngươi làm vợ a? 
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ta là vú anh. 
[ Thư Hiệp ]Vi phu biết. 
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Vậy ngươi còn mở miệng một tiếng nương tử như vậy sao, ngươi điên à? 
[ Thư Hiệp ]Cắn khăn tay… Không gọi nương tử, vậy gọi thân thân? 
“…” Tô Bắc Bằng trên mặt hắc tuyến rất hiếm khi xuất hiện bây giờ lại đếm không hết. Nghĩ đến một cái đại Võ Đang cắn khăn tay, ủy ủy khuất khuất trưng cầu ý kiến của mình … Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-cung-bi-bao/1288934/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.