Tô Bắc Bằng mơ mơ màng màng mở mắt ra, ân… Ngoài cửa sổ ánh mặt trời thật là rực rỡ, rất chói mắt. Nhìn nhìn lại hai cái giường đối diện, Cừu Thiên Ngọc cùng Nghiêm Vĩ Hứng không còn ở trong phòng, phỏng chừng đi học rồi. Đi học? ! ! Choáng váng? Vội vàng vớ lấy cái đồng hồ… Mười giờ hai mươi ba phút, má ơi! Còn hẹn hôm nay online sớm một chút, kết quả…
Nhanh như chớp, cậu xách laptop ra khởi động. Nóng lòng một lúc lâu, rốt cục cũng mở được máy. Chọn mở trò chơi, đăng nhập.
Màn hình trò chơi vừa mới sáng lên, liền nhận được tin tức hảo hữu, khung tin nhắn riêng:
[ Thư Hiệp ]Đã online? Tới bang phái đi.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ân.
Trở lại bang phái thành thị thì trông thấy Thư Hiệp bồng bềnh trên đôi cánh Sí Bàng Huyễn Vũ, vẫn có Du Long vây quanh anh, chẳng qua lúc này không thả con Cùng Kỳ ra.
【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Thì ra người chim là như thế này a…
【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ]…
Thư Hiệp thả người xuống đất, sau đó giao dịch Nhẹ cười nghiêng thế gian.
【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ](¯﹃¯) Ta không cưỡng lại được sự cám dỗ a…
Tô Bắc Bằng mắt gần như sắp mù . Tim đập dồn dập, có chút khẩn trương, có điểm hưng phấn. Ngón trỏ tay phải nhịn không được chọt chọt vào hai lúm đồng tiền trên má, đây là động tác bản năng mỗi khi cậu kích động. Con Hùng Miêu đeo kính cầm cây ghita thật sự rất anh tuấn . Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-cung-bi-bao/1288929/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.