Sau khi logout, mặt Tô Bắc Bằng vẫn nóng bừng. Lần này đùa giỡn quá lớn, sau này biết làm thế nào bây giờ a? ! Muốn từ chối, lỡ như Thư Hiệp lại bắt cậu ‘lấy thân báo đáp’, cậu lại cự tuyệt tiếp, bi kịch lại tái diễn lần nữa —— và cậu đừng nghĩ ra khỏi thành .
Không thể ra khỏi thành = không thể xoát hòa thượng = không thể nhặt đục lỗ cùng yếu quyết môn pháicấp 80 ( mặc dù cậu không có cái may mắn này… ) = không có tiền! ! Như thế quá thê thảm đi. Không chỉ có như thế, khoáng thạch cũng không thể đào, cậu muốn chế đồ a chế đồ a a a! ! ! Cái vận xui xẻo nào đang chiếu tới cậu đây a.
Vì tiền… Gả đi?
Nghĩ đến điểm này, Tô Bắc Bằng mãnh liệt lắc đầu, không nên không nên, phải gả cũng là anh ta gả!
Suy nghĩ một lúc lâu, vẫn là không biết nên làm sao bây giờ. Ai ngờ bộ dạng thiên nhân giao chiến này của hắn, bộ dáng khi thì nhíu mày khi thì lắc đầu khi thì trầm tư sớm bị Nghiêm Vĩ Hứng nửa dựa vào đầu giường liếc nhìn mấy lần.
Nghiêm Vĩ Hứng híp híp mắt, “Tôi cảm thấy cậu càng ngày càng tiểu bạch?”
Chết tiệt, cái thứ hoa đào sai lầmnày, vì sao không chịu xuất hiện ở trên người nữ nhân, đã vậy còn chưa tính, đóa hoa đào này còn bị tất cả mọi người trong server mong muốn hái được, thế mà rơi vào tay cậu hỏi sao cậu chịu nổi? Nếu không thì lại luyện một acc khác? Chính là hắn lười luyện cấp… Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-cung-bi-bao/1288924/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.