19:40, Khí Nhi phát hiện bản thân bắt đầu từ sáng sớm đã chờ mong vào lại trò chơi, nguyên nhân chính là người gọi là Tuyệt Thế Minh Phong kia, cho nên hắn so với ngày thường tốc độ đi làm kiếm sống nhanh hơn nha, rốt cục so với ngày thường sớm hơn 20 phút đem tất cả sự tình làm xong hết, đội mũ giáp vào. Sau vài giây đồng hồ, liền đã có mặt ở một thế giới khác. Thành Phái Lạp Đạt vẫn náo nhiệt như vậy,Khí Nhi hướng bể phun nước cách đó không xa đi tới, đi chưa được mấy bước thì trông thấy một thân ảnh quen thuộc, lập tức vui vẻ chạy qua. Hắn hưng phấn không hề mảy may chú ý tới vì cái gì mà ở thành thị này lại có nhiều người chơi như vậy,bên cạnh thân ảnh kia đều có một khoảng trống, dường như tất cả mọi người đi qua đó đều rất có ý tứ tránh đường mà đi.
“Ta tới rồi.” Mặc dù biết tên đối phương, nhưng Khí Nhi không biết nên làm sao gọi cho thích hợp, cho nên lựa chọn lược bớt.
“Rất tốt, ngươi rốt cục tới rồi.” Minh Phong xoay người lại, có phần nghiến răng nghiến lợi nói.
“Sao, làm sao vậy?” Khí Nhi rốt cục cảm thấy rất không thích hợp, dừng bước chân.” Ngươi hình như rất tức giận nha.”
“Tiểu tử thối,ngươi vậy mà dám gạt ta!!!” Minh Phong thoắt một cái bước nhanh đến trước mặt Khí Nhi miễn phí tặng cho hắn một cái “run rẩy”.
“Ô, ta gạt ngươi cái gì.” Khí Nhi đã sớm quên chuyện Thủy tiên sơn cốc, xoa xoa cái đầu mặt mày ủ ê hỏi lại.
“Còn dám nói. Ta hỏi ngươi Thủy tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-anh-hung-vo-dich-online/204431/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.