Chu Quyết không rõ chính mình đang ở nơi nào, gió lạnh lãnh liệt bốn phía cơ hồ đem hết thảy đều phủ kín than chì. Trong đầu Chu Quyết hiện lên vấn đề đầu tiên là: Anh có phải là Trần Hạo thật không?
Trần Hạo thấy cậu còn chưa hoãn thần, liền kéo cánh tay cậu nói: "Đừng ngẩn người nữa, mau đi cùng tôi."
Dứt lời liền túm Chu Quyết chạy vội vào một hẻm nhỏ, trong nháy mắt khi cậu chạm vào Trần Hạo chỉ cảm thấy nơi đại não hợp với xương sống một trận đau đớn, tựa như có vật gì bị kéo đứt. Cậu bưng trán nhìn bóng lưng của Trần Hạo, rất nhanh, cậu đã bị Trần Hạo dẫn vào sâu bên trong trấn nhỏ. Chu Quyết dần dần ngửi được từ phía sau đột ngột truyền đến một cỗ mùi cháy khét, màu sắc bốn phía nhất thời chiếu rọi một loại sắc đỏ cổ quái.
Chu Quyết buồn bực hỏi: "Bọn họ đang đốt gì vậy?"
Trần Hạo không buông tay Chu Quyết, anh nói: "Có người chết, đang bước qua lửa."
Quả nhiên trên một khoảnh đất trống ở góc rẽ, có một đám người đeo đai lưng trắng từng bước từng bước như nhảy dây từ trên ngọn lửa lướt qua. Đây là một loại nghi thức cổ quái, Chu Quyết thử đếm nhân số, tổng cộng là bảy người. . . . . .
Chu Quyết cảm giác được một loại sợ hãi không an ổn. Cậu nhìn chằm chằm bả vai Trần Hạo, lòng bàn tay Trần Hạo truyền đến nhiệt lượng. Chu Quyết nắm chặt tay anh nói: "Anh Trần, đây là nơi nào?"
Chu Quyết nắm tay Trần Hạo, mà Trần Hạo lại vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-bay-nguoi/1338975/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.