Quý An nguyên bản không gọi là Quý An.
Nhà cậu nghèo khổ, phụ mẫu đều không biết mấy mặt chữ, khi cậu ra đời rất nhỏ yếu gầy gò, vì thế cha mẹ đã lấy cho cậu cái tên, gọi Quý Bình An, ngụ ý hy vọng cậu cả đời sẽ luôn bình an hỉ nhạc.
Nhưng mà Quý An mệnh một chút cũng không được như cha mẹ cậu mong cầu, đã không có bình an, lại càng không vui vẻ, chỉ có thật nhiều chông gai tràn ngập khổ cực.
Mùa thu năm thứ hai cậu sinh ra, cha cậu bắt đầu bệnh nặng liên miên, thiếu chút nữa liền không giữ được mạng, sau tuy cứu được về, cái nền thân thể cũng suy hơn phân nửa, không thể tiếp tục làm việc nặng.
6 tuổi năm ấy, mẹ cậu sinh thai thứ hai xuất huyết nhiều, một thi hai mệnh, ngay cả đại phu bà cũng chưa chờ kịp. Bà mụ dính một tay máu từ trong phòng đẩy cửa ra, câu đầu tiên nói với cha cậu chỉ có: “Nói rõ rồi tiền đỡ đẻ vẫn phải trả đấy.”
Phụ nữ sinh sản là đen đủi, nam nhân không được tiến vào phong sinh tránh dính máu, Quý An ngay cả khuôn mặt mẹ cũng không thể nhìn lần cuối.
Một chút tích tụ cuối cùng đều bị bà mụ kia nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của bay sạch, trong nhà nghèo đến nỗi quan tài đều mua không xong, một chiếc chiếu rơm chính là chỗ mẹ cậu an thân.
Tang sự được làm cực kỳ qua loa, Quý An chỉ nhớ rõ trong nhà treo một cái đèn lồng giấy trắng rách, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569629/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.