Sức khỏe Quý An bị tiêu hao quá ác liệt, liên tục lo lắng hãi hùng cùng với dinh dưỡng bất lương làm cho thể lực của cậu vô cùng kém cỏi, Yến Hoài bưng chén rời đi chưa được bao lâu, Quý An đã lại chìm vào giấc ngủ.
Nhưng cậu vẫn như cũ ngủ không an ổn, một khi ngủ say liền gặp ác mộng.
Lần nữa bị dọa tỉnh thì trời hãy còn đêm, tựa hồ so với lúc cậu ngủ thời gian trôi qua chưa bao lâu, Quý An dụi dụi mắt, cậu không biết mấy giờ rồi, cũng không dám ngủ nữa.
Căn phòng thực lớn, thực trống trải và đen như mực, khiến Quý An liên tưởng đến cảnh tượng cậu bị Tân Trì nhốt trong cái thư phòng cũ ấy.
Cậu có chút sợ hãi, quấn lấy chăn chui vào góc giường, thu mình như một quả bóng nhỏ, trợn trò mắt khẩn cầu màn đêm sớm qua đi.
Thời điểm Yến Hoài mở cửa bước vào, chút động tĩnh rất khẽ thôi cũng đủ khiến cậu nơm nớp lo sợ, cả người run bần bật.
Nhưng rất nhanh đèn bật sáng, Yến Hoài nhìn thấy một cục chăn bông trên giường, đã gầy còn bé, rúc ở trong góc cũng chỉ tí tẹo một đoàn, bèn nhíu mày hỏi: “Lại gặp ác mộng rồi sao? ".
||||| Truyện đề cử: Ngụy Đế Truy Thê: Vợ À, Đừng Chạy! |||||
Trái tim đang đập thình thịch của Quý An chậm rãi ổn định, cậu ngó nghiêng khắp nơi, chợt nhớ ra mình đang ở Yến gia, lúc này mới thoáng thả lỏng một chút, thấp giọng gọi Yến Hoài, "Yến công tử."
Yến Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569596/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.