Trước kia Quý An dốc hết một lòng một dạ đối tốt với Tân Trì, chỉ biết trả giá thiệt tình, nửa điểm tâm tư quanh co cũng học không được, vừa đơn thuần vừa ngây thơ.
Vì thế, chờ lấy lại phản ứng thì người đã bị Yến Hoài dỗ nằm trên giường.
Yến Hoài thực vừa lòng, xoa xoa đầu nhỏ của cậu, thản nhiên cười khen cậu: “An An thật ngoan.”
Quý An đột nhiên phát hiện, Yến Hoài thiếu gia so với Tân Trì…… thiếu gia cũ, hình như càng thích gọi nhũ danh của cậu hơn, luôn kêu cậu “An An” “An An”, thực thân mật, giống như đem cậu trở thành một tiểu tiểu hài đồng vậy.
Huống chi, khen “Thật ngoan”, cũng là một cách dỗ trẻ con.
Cậu có chút mắc cỡ, nhấp môi, sau một lúc lâu ngốc ngốc đắn đo mới nghẹn ra tới một câu: “Thiếu gia…… Thiếu gia cũng nghỉ trưa sớm chút đi.”
Yến Hoài ngồi xuống bên mép giường, từ trong lòng ngực mò ra cái bình thuốc nhỏ, trả lời: “Biết rồi, để thiếu gia xem qua thương thế của ngươi trước, rồi sẽ sớm một chút đi nghỉ trưa.”
Quý An do dự chần chờ không chịu động, giờ cậu mới ý thức được mình bị thương chỗ nào.
Là hạ nhân Tân phủ, cho dù có là thư đồng bên người thiếu gia, thân phận địa vị hơi cao hơn một ít, ngày thường ăn mặc ngủ nghỉ cũng đều cùng những người khác đụng chạm với nhau. Mùa hè trời nóng, một đám thiếu niên choai choai vốn thích cởi trần trong viện đua nhau lấy nước giếng tắm, sau bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569589/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.