Tác giả có chuyện nói: Cảm ơn các vị lão bản sao biển ~~
- ------------------------------------------------------------------------------------------------
Thời tiết quang đãng, gió thu lồng lộng, người ra cửa rất nhiều, một biển người rộn rang, ồn ào náo nhiệt.
Quý An đã vài ngày không ra khỏi nhà, đột nhiên bị chen chúc trong đám người, thập phần không có cảm giác an toàn, theo bản năng dựa vào bên người Yến Hoài, sợ mình sẽ bị lạc.
Yến Hoài liếc thấy bé ngoan nhất nhất không rời mình nửa bước, cầm túi tiền móc ra mấy đồng ném cho Hoắc Hương, nói: “Đằng trước kẹo hồ lô nhà ai ngon nhất? Ngươi đi mua hai xâu đi.”
Hoắc Hương ở trên đường nơi nào có đồ ăn vặt, đồ ăn vặt chỗ nào ngon nhất đã sớm thám thính nằm lòng. Yến Hoài khá tin tưởng năng lực tên nhóc tinh quái từ nhỏ theo hầu hắn này. Chờ Hoắc Hương mua trở về, liền nhận lấy một chuỗi đưa cho Quý An: “Nếm thử xem.”
Chua chua ngọt ngọt, Quý An từ lần ăn qua lúc trước liền nhớ rất rõ ràng, đáng tiếc không có cơ hội tự mua cho mình một xâu nếm đỡ thèm.
Cậu e dè nhìn Yến Hoài, do dự chút mới ngoan ngoãn vươn tay tiếp, lại quay sang thấy Hoắc Hương đã vung vẩy xâu của y bắt đầu ăn thì nâng cao cánh tay ngang môi Yến Hoài, đối hắn nói: “Thiếu gia ăn trước đi.”
Hoắc Hương đang nhai một viên sơn tra, nhìn Quý An ngốc ngốc mời Yến Hoài kẹo hồ lô, y ấp úng: “Thiếu gia không thích……”
Nói còn chưa xong, thì đã trơ mắt nhìn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569579/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.