Tác giả có chuyện nói: Yến Hoài: Không xong, lại đem lão bà chọc khóc ⊙▂⊙
- ------------------------------------------------------------------
Địa phương Yến Hoài phải đi nằm ở phía nam, đoàn xe hai ngày sau xuất phát, vừa lúc bỏ lỡ đại hôn Tân Trì.
Quý An khó có khi được thư thái như thế. Một đường nhẹ nhàng đi theo bên cạnh xe ngựa Yến Hoài. Cậu vẫn rũ đầu nhấp môi, nhưng khóe miệng thì lại cong cong.
Vốn dĩ Yến Hoài thực ra là muốn Quý An theo hắn ngồi trong xe, nhưng Quý An khuyên kiểu gì cũng không chịu nghe, đầu nhỏ lắc tới lắc lui hệt cái trống bỏi hồi trước đại tẩu mua chọc chọc cháu trai hắn, moi góc áo nói trước nay đâu có đạo lý nào để hạ nhân ngồi chung buồng với chủ tử đâu, lại thề son thề sắt nói bản thân thể lực thực dẻo dai, tự tin có thể đi bộ dọc đường. Cuối cùng cũng chỉ chịu cùng Hoắc Hương luân phiên ngồi đằng trước xe ngựa, cạnh một xa phu khác thủ Yến Hoài.
Sao lúc trước hắn không nhìn ra đứa nhỏ này cứng đầu vậy nhỉ?.
Yến Hoài bị cậu làm cho giận nghẹn rồi, ý định phải cho cậu nếm mùi đau khổ. Hắn dựa vào vách xe nhắm mắt dưỡng thần, trên đường có việc cũng chỉ sai sử Hoắc Hương, coi như không nhìn thấy Quý An, điểm tâm bánh ngọt mứt quả kẹo hoa gì gì đó chuẩn bị tốt trước khi khởi hành, cũng đều không chia cho cậu.
Đến giờ trời chạng vạng, bọn họ kịp thời tới dịch quán đầu tiên, bao chỉnh hết một tầng phòng trọ của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569576/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.