Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, nhị thiếu gia ở trong tiểu viện còn chưa chịu rời giường, kéo theo nhị thiếu phu nhân cũng bị ép ngủ nướng, đồ ăn sau bếp đã phơi nguội, hai người vẫn dùng dằng nửa điểm cũng không có ý tứ xếp chăn.
Yến Hoài thơm Quý An một chút, gọi một tiếng “An An”, nhây tới mức đem khuôn mặt nhỏ của người nào đó đang giả bộ ngủ, vì đáng thương hề hề mà nhăn dúm dó, mới cười giả lả: “Đừng giả trang nữa, ngươi giả một chút cũng không giống đâu. Có nhớ hay không đêm qua ngươi đã đồng ý cái gì?”
Đã đồng ý cái gì a, cậu cái gì đều đáp ứng cả.
Không chỉ có bị bắt nạt đến khóc sướt mướt kêu “Tướng công” thật nhiều lần, đã vậy còn bị lừa đáp ứng yêu cầu từ nay về sau buổi sáng không cho phép dậy chạy loạn, nhất định phải cùng Yến Hoài một khối rời giường, mấy cái khác nhớ không nổi chi tiết, dù sao ngày hôm qua trong cái tình hình kia, cậu không đáp ứng cũng không được.
Quý An nhẹ nhàng trở mình, đem mặt vùi trong gối đầu, lên tiếng liền có chút ồm ồm: “Ta không chạy loạn mà.”
Yến Hoài duỗi tay, đem người đang rúc một cục trong chăn, moi ra kéo vào lòng, xoa xoa vết đỏ do bị ép trên khuôn mặt nhỏ của Quý An, nhắc nhở: “Còn gì nữa? Cái lúc ta nói muốn bế ngươi lên ấy, An An đáp ứng cái gì nào?”
Lời ám chỉ quá rõ ràng, Quý An lập tức nghĩ tới tình hình đêm qua, tai lập tức đỏ bừng, ấp úng nói: “Cái gì, cái gì cũng đáp ứng hết.”
Yến Hoài cười rộ lên, thanh âm làm lồng ngực hắn hơi hơi rung động, nói: “An An đồng ý rồi, phải ra ngoài tự lập môn hộ với ta, không làm nhị thiếu phu nhân Yến gia cũng không sao, ta đi nơi nào An An liền theo đến nơi đó, dù sao chính là chắc chắn phải gả cho ta.”
Câu nói này thành công làm Quý An ngay cả cổ đều hồng thấu.
Cậu đích xác loáng thoáng nhớ, trước khoảnh khắc cuối cùng của đêm qua, cậu đã mệt đến mơ màng sắp ngủ, Yến Hoài ôm cậu giúp cậu xoa eo, sau đó khinh thanh tế ngữ mà cùng cậu thương lượng việc hai người dọn ra ngoài ở, không cần hạ nhân hầu hạ, dù sao Hoắc Hương hiện giờ đã bỏ nô tịch lập gia đình rồi, về sau cũng chỉ có hai người họ mà thôi, không cần ai cả.
Lúc ấy cậu quá mệt nhọc, đầu hôn hôn trầm trầm theo không kịp, nhưng là trong tiềm thức vẫn cảm nhận được chỉ có hai người bên nhau là sự tình thực tốt, cậu không bao giờ cần lo lắng bị Yến nhị gia và Yến phu nhân phát hiện, cũng không phải cần nghe cái danh “Tiểu quý nhân” cứu nhị thiếu gia nhà bọn họ trong phủ nữa, liền mơ mơ màng màng mà nói “ được ạ”, “ mọi việc đều nghe thiếu gia”.
Tuy rằng sự thật như thế, nhưng hắn đã khi nào nói qua “ chắc chắn phải Gả cho ta rồi” lời nói xấu hổ như vậy đâu.
Vì thế Quý An rúc sâu ngực Yến Hoài, cách một hồi lâu mới ậm ừ lảng sang chuyện khác: “Thiếu gia, nên…… Nên rời giường thôi.”
Cậu sợ Yến Hoài còn muốn nắm chuyện này trêu cậu, lại tiếp tục lắp bắp: “Hôm nay không phải còn muốn đi tiệm may lấy giày đầu hổ sao? Còn có…… Còn có……”
Cậu không nghĩ ra được còn có cái gì nữa, hồi lâu sau vẫn không thể nói tiếp vế sau “Còn có”, Yến Hoài thay lời cậu: “Còn có, An An của chúng ta là một thẩm thẩm tốt.”
Hai người rốt cuộc rời giường, Quý An mặc y phục muốn đi ra ngoài nấu cơm sáng cho Yến Hoài, kết quả cửa vừa mở, đã thấy Yến Châu đứng ngay ngắn trong tiểu viện.
Canh giờ này, ngày thường Yến nhị gia cùng Yến Châu đều hẳn phải khảo sát cửa hàng bên ngoài rồi, Yến Hoài giả bệnh hai tháng, đem toàn bộ người liên quan lăn lộn không nhẹ, không ai có tâm tình quản sinh ý, hiên tại một đống cục diện rối rắm đều cần thu dọn, sáng sớm nào cũng phải ra cửa.
Quý An sửng sốt một chút, theo bản năng kêu: “Đại thiếu gia?”
Ngay sau đó đột nhiên nhận thức cách gọi hơi không đúng, chưa kịp sửa miệng lại gọi “Huynh trưởng”, Yến Hoài nghe thấy được động tĩnh liền theo ra, hỏi: “Ca? Sao ngươi lại ở nhà?”
Yến Châu mắt lướt qua Quý An bên cạnh Yến Hoài, quả nhiên là người dựa y trang mã dựa yên, thiếu niên dáng vóc thon gầy tinh tế, ngày thường nhìn thấy, quá lắm chỉ coi như có chút đập vào mắt người, giờ sửa soạng chút, ngược lại cũng có điểm mi thanh mục tú.
Bất quá chỉ là đánh giá liếc một cái, Yến Châu liền thu hồi ánh mắt, nói: “Hôm qua trên dường về mua hai dạng điểm tâm, đặt ở phía sau bếp, Bình An nếm thử xem.”
Lại nhìn về phía Yến Hoài: “Ngươi tới thư phòng với ta.”
Quý An mẫn cảm, theo bản năng cảm thấy Yến Châu cố ý tách cậu ra là bởi có sự tình không tốt muốn phát sinh, đôi mắt ngóng phía Yến Hoài, có chút gấp gáp.
Yến Hoài nhìn ca hắn chốc lát, duỗi tay xoa xoa đầu Quý An: “ ngươi đi ăn điểm tâm đi, lát sau ta quay lại.”
Quý An lúc này mới vạn phần không yên tâm chần chừ đi đến sau bếp, bất an mà chẳng biết nói sao: “Thiếu gia, thiếu gia còn chưa ăn sáng đấy.”
Người vừa đi, bầu không khí giữa hai huynh đệ tức khắc lạnh xuống, Yến Châu mới nãy vốn khống chế tính tình, Quý An rời khỏi lập tức thu không được, đen mặt quay đầu đằng đằng hướng thư phòng.
Yến Hoài theo sau y, bất đắc dĩ lắc đầu, thình lình nói: “Ca, bị ngươi đoán ra rồi.”
Còn chưa tới thư phòng, hạ nhân tới tới lui lui làm việc, Yến Châu quay đầu trừng mắt Yến Hoài, suýt chút là tự đem bản thân tức chết, cắn răng bước vào phòng, trực tiếp đập sầm cửa: “Ngươi không biết xấu hổ hay sao còn cười!”
Thư phòng không trà nóng, Yến Hoài muốn rót cho y ly trà giảm bớt không khí cũng không có sẵn đạo cụ, đành thở dài, thẳng thắn: “ Ta vốn biết không thể gạt được ngươi.”
Đương nhiên là không thể gạt được, lúc trước chỉ là dưới tình thế cấp bách suy xét không rõ, trải qua nhiều ngày ngẫm kỹ sự tình, Yến Châu cẩn thận cân nhắc, liền phát hiện chuyện này chỗ chỗ đều không đúng.
Nhưng mà vu khống, Yến Châu cũng không hy vọng suy đoán của chính mình là sự thực, vốn đang là thay Yến Hoài tìm cớ, không nghĩ tới Yến Hoài cứ vậy thừa nhận, sắc mặt xanh mét: “Ta nói chứ, vì cái gì lúc trước bảo ngươi thành thân khó như lên trời, hiện giờ cho phép ngươi cưới nam nhân, ngươi ngược lại thật sự dễ nói chuyện! Ta nên biết, nếu không phải ngươi thích, ai có thể ép nổi ngươi cưới một người ngươi không thích? Phụ mẫu Bồ Tát, không một ai có tác dụng cả!!! Phụ thân mẫu thân đều bị ngươi dọa thành bộ dáng gì? Suốt một tháng trời, nương không ăn được bao nhiêu, suýt nữa thì ngã bệnh, phụ thân cố gắng chống đỡ trước mặt người khác, sau lưng than thở bao nhiêu lần, ngươi vì một Quý Bình An, cứ như vậy lăn lộn phụ mẫu? Hắn có biết tình huống này không?”
Yến Hoài lắc đầu: “Không biết.”
Yến Châu trừng mắt hắn: “Ta cũng đoán hắn không biết, hài tử kia vì ngươi đi cầu bái phật cầu Bồ Tát, đầu đều dập vỡ, ngươi cũng thật nhẫn tâm!”
Yến Châu tức giận đi qua đi lại trong phòng, Yến Hoài ngược lại tự mình lấy cái ghế ngồi xuống trước, bình tĩnh trấn an Yến Châu, hắn nói: “Ca, ngươi nghe ta nói trước đã.”
Hắn thở một hơi, đạm nhiên: “Ta là đoạn tụ, trời sinh đối với nữ tử không hứng thú, cho tới hôm nay cũng chỉ coi trọng mỗi Quý Bình An, thật sự mong muốn cùng An An hắn vững vàng đi qua cả đời.”
Yến Châu sắc mặt đột biến: “Ngươi……”
Yến Hoài kéo cái tay Yến Châu đang chỉ vào hắn, ấn Yến Châu ngồi xuống: “Như bây giờ rất tốt, phụ thân mẫu thân tuy rằng đã phải thương tâm khó chịu, cũng đã trôi qua hết rồi, gia môn cũng yên ổn bình thản, chẳng lẽ so với khi ta báo thẳng muốn lấy Bình An không đỡ hơn rất nhiều sao?”
Nói trắng ra thì, Yến nhị gia cùng Yến phu nhân sợ là phải bị tức chết qua mới đúng.
Yến Châu bị đệ đệ dùng sức ấn ngồi trên ghế, những việc đã từng cảm thấy kỳ quái trong trí nhớ ngay lập tức rõ ràng: “Ngày tết ngươi cùng ta cam đoan năm nay khẳng định thành thân, có phải hay không chính là ý tứ này? Không lẽ lúc ấy người đã lên kế hoạch bẫy toàn gia?”
“Đúng vậy.” Yến Hoài biết không thể gạt được ca hắn, chỉ là không ngờ tới Yến Châu so với hắn nghĩ còn thông minh hơn, mới qua một tháng thôi đã truy ra dấu vết, đã thế, hắn cứ đơn giản thoải mái, hào phóng ôm tội thôi, “Ca, ta cùng Bình An thành thân, cũng sẽ chỉ thành thân với Bình An, như bây giờ đã là kết quả tốt nhất.”
Bộ dáng hoàn toàn rút bỏ vẻ vân đạm phong khinh khi chọc tức ca hắn vừa nãy, ngữ khí thành khẩn: “ phụ mẫu tuổi cao, tháng trước đã bị lăn lộn qua một trận gà bay chó sủa, không chịu nổi nữa, ca à, ngươi làm bộ không biết đi, được không?”
Hắn thành khẩn đến nỗi phảng phất như Yến Châu mới chính là cái tên bất hiếu làm phụ mẫu khó chịu, Yến Châu tức xì khói, thiếu chút nữa đá hắn hai cái: “Ta nói cho ngươi biết!! nếu ta đây không phải sợ phụ thân mẫu thân giận quá đáng rồi xảy ra chuyện bất trắc, thì hiện tại chính là phụ thân đang cầm gia pháp mà thẩm vấn ngươi!”
Đây là đáp ứng thay hắn lừa gạt rồi, Yến Hoài bắt lấy cơ hội nhanh chóng cho ca hắn cái khom lưng: “Đa tạ huynh trưởng!”
Còn tranh thủ mặt dày, được một tấc muốn tiến một thước đề yêu cầu: “Còn một chuyện…… Hôm nay ngươi có thể nhìn ra ta đối đãi với Quý An không giống bình thường, chờ cha bình tĩnh lại, nghiệt ta tạo lúc trước liền vỡ lỡ, cho nên ta và Bình An thương lượng, muốn dọn ra ngoài ở, cứ nói là ta lấy nam nhân, nên điệu thấp chút mới tốt…… Ca, chờ lúc ta thưa chuyện với cha mẹ, ngươi giúp ta khuyên nhủ nhé?”
Y từ nhỏ đến lớn không biết bị cái tên đệ đệ này hố bao nhiêu hồi, lại cứ thế mà vẫn thay hắn che đậy bấy nhiêu lời nói dối, Yến Châu chết “Phiền” vì hắn, phất tay đuổi hắn đi: “Lăn lăn lăn.”
Yến Hoài hiểu tính tình ca hắn nhất, lập tức thi lễ, xoay người muốn “Lăn”, rồi lại bị Yến Châu hô trở về.
Tuy rằng tức giận, nhưng Yến Châu rốt cuộc chưa thể yên tâm, bực bội đến chỉ muốn đập Yến Hoài một trận, lại không thể không dặn dò: “nếu ngươi đã gây náo loạn lớn vầy, ngày sau không thể hối hận đâu.”
Yến Hoài bước chân chững ở cửa, xoay người lại phía Yến Châu cười nói: “Ta biết.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]