Đó là một đêm chú định không có khả năng yên tĩnh.
Nửa đêm trước, bọn họ giết người phóng hỏa, nửa đêm sau, bọn họ cùng nhau trải nghiệm Vu Sơn vân vũ.
Trịnh Hủ vẫn luôn cảm thấy Chương Hoa giống như hơi nước trong khí trời u cốc, tụ thành giọt nước lơ lửng rơi xuống nơi vành núi xa xôi, hòa cùng một mảnh sương mù mờ mịt, làm cho người ta nhìn không rõ, nói là cách khá xa, nhưng lại ở địa phương ánh mắt có thể nhìn thấy được, nói là cách gần, thì lại chẳng có biện pháp gì chạm tới.
Nhưng người như gió như sương như xa như gần này, có lẽ chỉ bề ngoài là trông vô tri, bởi khi hắn ôm y vào trong ngực, lại không hề xuất hiện góc cạnh lạnh lẽo nào, cánh môi hồng nhợt nhạt mềm mại ẩm ướt, làn da cơ thể chất chứa một loại xúc cảm thực tinh tế nhẵn nhụi, y sẽ bị hắn hôn đến khóe mắt ướt hồng, cũng sẽ xuôi theo động tác của hắn mà khe khẽ run.
Trịnh Hủ đặt Chương Hoa lên giường, ngón tay theo góc áo lót trượt vào, từng tấc từng tấc dọc theo thịt nhỏ bên hông Chương Hoa hướng lên trên, khẩn khoản vui sướng, chân thật tràn vào trong đầu.
Người tập võ vốn không câu nệ tiểu tiết, ngày thường chỉ cần có chỗ có thể ngủ là ngủ, căn bản chưa từng có ý nghĩ thừa thải, gì mà chăn đệm giường, cho nên Trịnh Hủ tối nay mới biết được, hóa ra giường của hắn cũng không quá ổn định, người ở trên giường động tác hơi kịch liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569465/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.