Thật ra lúc Hứa Đà không có nhà tôi sẽ lén điều tra thân phận của anh ta. 'Hứa Đà' vốn là một thân phận giả, từ đầu đến cuối chỉ là vỏ bọc. Trong túi nhựa dưới gầm giường của anh ta mấy cái thân phận giả dự phòng.
Anh ta nếu muốn giấu, hoàn toàn có thể giấu ở chỗ khó tìm hơn. Có lẽ ở chung khá lâu nên sự cảnh giác ban đầu đã mất dần đi, giống như hai sinh vật ôn hoà vô hại ở cùng nhau, mãi mãi không thể ăn thịt kẻ chung lồng.
Tôi vốn tưởng vài ngày anh ta sẽ quay lại, nào ngờ đến hai tuần sau một cái tin tức cũng không có, như bốc hơi khỏi nhân gian. Tôi thậm chí còn mạo hiểm đến kho thi thể kiểm tra, xem có cái xác chết thần bí vô thừa nhận nào không.
Bình thường tôi toàn lấy cớ “về nấu cơm cho bạn cùng phòng” để thoái thác mấy gặp mặt buổi xã giao trong đơn vị. Mấy hôm nay không về nhà nấu cơm, liền bị túm đi. Hai người tổ trưởng vừa lôi kéo tôi lên xe vừa quở trách: “Tiểu Đới cậu đúng là quá khép mình rồi, cậu chính là cái loại mà mấy tiểu cô nương thích đó, tự tin lên.”
Không biết nếu tôi nói không chỉ là mấy tiểu cô nương thấy tôi vừa mắt mà ngay cả sát thủ liên hoàn cũng thích tôi, hai vị lão thúc này có thấy kinh hỷ không.
Nhà hàng liên hoan là một quán thịt nướng Nhật ở trung tâm thành phố, mọi người đều ngồi bệt, trưởng nhóm là bạn của của Chu thúc, cứ liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an-phu-tha-ninh-mong-tra/2894335/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.