Sau khi **Định Phong** ra đi, linh hồn anh dường như lạc lối trong một cõi mờ ảo, nơi không còn sự phân biệt rõ ràng giữa thiên giới và nhân gian. Đây là một vùng không gian lạ lẩm, nơi những hình ảnh mơ hồ và ánh sáng yếu ớt pha lần với nhau, tạo thành một cảnh tượng vừa huyền bí vừa đầy tâm linh.
Trong khi linh hồn của **Định Phong** lướt qua cõi mờ ảo này, anh cảm nhận được sự hiện diện của một thế lực lớn lao hơn. Đột nhiên, từ trong ánh sáng mờ ảo, một bóng dáng xuất hiện. Đó là một vị thần già nua, người mang vẻ mặt đầy trí tuệ và sự từng trải. Vị thần này có một vẻ ngoài cổ kính, với mái tóc bạc phơ và trang phục cổ xưa, như thể đã tồn tại từ những thời đại xa xưa.
Vị thần, với ánh mắt sâu thẳm và giọng nói ấm áp, lên tiếng: "Chào mừng, **Định Phong**, Ta là Thần Luân Hồi, người nắm giữ bí mật của tất cả các vòng luân hồi và số phận của các sinh mệnh. Ta đã chờ đợi ngươi."
**Định Phong** nhìn vị thần với ánh mắt đầy nghi ngờ và sự tò mò. Anh hỏi: "Làm ơn, hãy cho ta biết, liệu có cách nào để ta và **Vân Nhiên** có thể gặp lại nhau một lần nữa? Ta không còn chịu đựng nổi nổi đau và sự chia ly này."
Vị thần mỉm cười với sự thông cảm, nhưng cũng mang một vẻ nghiêm túc: "Có một cách để các ngươi gặp lại nhau, nhưng đó không phải là điều dễ dàng. Cái giá phải trả cho điều đó sẽ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-am-ba-kiep-nghiet-duyen/3712967/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.