Hai ngày sau…
Sau hai ngày, sức khỏe Tô Hà Xuyên dần dần hồi phục, được mẹ và cậu mợ chăm sóc vô cùng cẩn thận. Tuy nhiên, cơ thể cô bị trầy xướt không ít nhưng không quá nghiêm trọng, chỉ có bên phần chân trái bị nứt xương nên chẳng thể hoạt động đi đứng.
Lúc này, bà Tô nhìn sang bà Tô Lệ đang đút cháo cho Hà Xuyên, lên tiếng:
“ Cô có việc bận thì cứ về thành phố B trước, khi nào Hà Xuyên xuất viện, chị và anh cô sẽ đưa con bé về sau. ”
Bà Tô hoàn toàn là có ý tốt, vốn dĩ biết rằng dượng Hà Xuyên có tính gia trưởng, đêm qua còn gọi điện thoại sang, bà loáng thoáng nghe được giọng điệu chẳng mấy êm xuôi, dễ chịu.
Căn bản Hà Xuyên cũng biết điều đó, nên tiếp lời với bà ấy:
“ Hay mẹ về đi, ở đây có cậu mợ rồi, mắc công dượng lại khó chịu với mẹ. ”
“ Ừ… ”
Cốc cốc cốc…
“ Vào đi. ”
Cánh cửa phòng bệnh nhanh chóng được mở ra, người bước vào chính là Hồ Bỉnh Chương và em gái Vạn Vi Song, trên tay xách hai túi trái cây và hoa đến thăm Tô Hà Xuyên.
Nhìn thấy cả hai, trông ai cũng lịch thiệp khe khẽ cúi đầu chào hỏi, vô cùng biết ơn trước hai vị ân nhân đã cứu giúp.
“ Chào cậu Hồ, chào cô…! ”
“ Bác đừng xưng hô như vậy, cứ gọi cháu là Bỉnh Chương, em cháu là Vi Song được rồi ạ. ”
“ Ừ…mời hai cháu ngồi. ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-tuong-la-dinh-menh/3611005/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.