“Cô làm xong chuyện xấu, đương nhiên phải tìm các chú cảnh sát tới để dọn dẹp đống đổ nát rồi.”
Đúng vào lúc này, tiếng nhạc phát ra từ bên cạnh sân khấu chuyển sang tiếng chuông đồng hồ báo giờ.
Chuông đánh tám lần, vừa đúng tám giờ tối.
Trác Nhiễm giơ lá bài trong tay về phía Tiết Lam, thấy Từ An Trạch vốn đang đứng sau lưng bạn gái mình dợm bước đi lên, cô ta lập tức lườm một cái mang đầy tính cảnh cáo.
Từ An Trạch nhìn thẳng vào mắt cô ta vài giây, bàn tay đưa ra cuối cùng lại rụt về, sau đó lùi ra, lặng lẽ rời khỏi đám đông.
Ánh mắt Trác Nhiễm quay trở lại nhìn Tiết Lam, cô ta khẽ mỉm cười nói: “Đến lượt cậu rút bài rồi đấy.”
Tiết Lam đưa tay ra, lúc ngón tay cô bạn sắp sửa chạm vào lá bài, thì người từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng sau lưng Tiết Lam là Liễu Mộc Mộc đột nhiên đặt một tay lên vai bạn.
Trong lúc Tiết Lam ngẩn ra vì chẳng hiểu gì, thì Liễu Mộc Mộc đã rút hộ luôn lá bài bạn chọn từ trước.
Lá Joker này, có hình hoàn toàn khác với lá bài Joker bọn họ đã nhìn thấy lúc nãy, người trong lá bài mặc váy công chúa, tay cầm ô, ngón trỏ giơ lên đặt trước môi tạo thành động tác giữ im lặng.
Liễu Mộc Mộc nhìn lá bài trong tay: “Thật kỳ lạ, tự dưng có thêm lá Joker này, mà sao tớ thấy lá bài Joker này cứ hơi hơi giống cậu là thế nào nhỉ?”
Cô xoay lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-di-vo-duyen-may-nho-em-boi-chuan/2500524/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.