Không gian rơi vào yên tĩnh chỉ còn sót lại tiếng lật tài liệu của thư ký Lam. Tôi thật khó xử khi bản thân lúc này lại đứng ở giữa. Cảm giác bí bách cứ hiện rõ trong tôi, lòng thầm hy vọng thang máy mau đến nơi và dường như tôi cảm nhận được mức độ chậm dần của nó.
“Đùng”
Một âm thanh mạnh mẽ phát ra khiến tôi giật mình và chợt cảm nhận rõ đầu đang có dấu hiệu khó chịu, hình như thang may đang lắc lư và tiếng báo động vang lên.
- Có chuyện gì vậy?
Bỗng nhiên có dự cảm không được tốt lắm, tôi quay sang hỏi thư kí Lam thì thấy chị ấy nhăn mặt và gương mặt tái đi rất nhiều. Điều này khiến tôi giật mình, vội đỡ chị ấy.
- Chị Lam, chị sao vậy?
Lúc này Hồng Phúc không chú tâm vào tài liệu của mình nữa mà xoay sang nhìn chúng tôi và cùng lúc đó anh cũng nhanh chóng phụ đỡ thư ký Lam. Tôi thấy vậy cũng giải thích:
- Hình như chị ấy sắp ngất rồi và giám đốc thang máy có vấn đề hay sao đấy. Tôi cảm nhận rõ thang máy đã dừng lại. Tôi chợt nhìn về phía dãy số hiện số tầng thì thấy bảng ấy đã mất số từ lúc nào.
“Bíp, bíp”
Đó chính là âm báo về việc sự cố thang máy xảy ra. Lúc này, tôi rối lắm nhưng không dám thể hiện rõ và nếu đoán không lầm chúng tôi đang ở tầng 12 của công ty.
Hồng Phúc đang nhẹ nhàng đặt thư ký Lam xuống đất nằm nghỉ và đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3496232/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.