" Có những kí ức, em chôn giấu riêng mình em
Có những nỗi nhớ, em cất sâu chẳng để ai biết được
Vì em yêu anh quá nhiều, vì em thương anh đến dại khờ
Rồi nhận ra tình này chẳng thể đến đâu
Cũng bởi vì em yêu đến thế, cũng bởi vì say đến u mê
Chợt nhận ra anh cũng có hy vọng cho riêng mình
Chỉ mình em ngốc nghếch, yêu và quá trông mong
Để giờ đây, mọi thứ chẳng như lúc đầu
Chỉ mình em đau…"
Các bạn đang nghe bài hát được phát trên radio Vỡ Vụn do ca sĩ Khả Ái trình bày. Chúc các bạn có buổi tối vuui vẻ.
Âm điệu của lời ca cứ du dương, bên phía đầu dây của Quân Khải anh cũng đã nghe được và im lặng thưởng thức câu hát ấy.
- Lan Anh! Em vẫn chưa tan ca sao?
Đáp lại lời anh và tiếng ậm ự do đang chú tâm vào bài hát nên tôi không nghe rõ lời anh nói.
Vừa đọc bài viết số 54 tôi cùng với bản nhạc đấy khiến tâm trạng của tôi thêm phần suy tư, tựa như chính mình cũng đang lạc vào câu chuyện tình yêu ấy, vì yêu mà mơ mộng, vì thương mà trông mong nhưng lần nào cũng vậy họ đều xoay đi vội.
Càng đọc, tôi càng bị cuốn vào dòng tâm sự của cô gái ở độ tuổi 30. Khao khát tình yêu ngày càng mãnh liệt, hy vọng vào tình yêu cứ như bị chất chồng. Nữa muốn yêu nữa lại sợ vì những tổn thương họ trải qua.
- Anh lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3446643/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.