Bàn ăn sáng được Quân Khải chuẩn bị rất nhiều thức ăn. Tôi cuối cùng cũng mở nỗi mắt và bước từng bước đau nhức xuống giường rồi thay đổi để chuẩn bị cho ngày làm mới.
Bóng lưng anh vẫn đang bận rộn dưới bếp, tôi ngắm nhìn rồi đi lại ôm chầm phía sau lưng anh. Có lẽ do quá tập trung vào công việc nên anh bỗng giật mình nhưng sau đó cười hỏi tôi:
- Sao thế? Vẫn còn muốn?
Mới sáng sớm anh ấy lại nói những điều nhảm nhí như vậy, đầu óc anh ấy từ khi chúng tôi quen nhau anh chẳng còn trong sáng hay đúng thật ngay từ đầu tôi đã bị lừa và rơi vào bẫy anh giăng ra sẵn. Vì khi bên nhau anh luôn dính như sam và có những sở thích rất lạ. Tôi những ngày đầu còn kháng cự, không đồng ý nhưng anh ấy đã lấy sắc và thứ âm thanh của giọng mình mê mị tôi làm tôi chỉ còn nước theo anh.
Nhưng điều này thật sự đối với tôi rất hạnh phúc. Anh ấy cho tôi những điều mới mẻ của cuộc sống, anh mang thứ ánh nắng chiếu những con đường mới lạ và khai phá trong tôi những diệu kì của nhân thế mình đang tồn tại.
- Anh chẳng đứng đắn chút nào!
Nói xong tôi nhéo mạnh vào eo anh để cho hạ cơn giận đêm qua anh mang đến cho tôi. Quái lạ, đêm qua chính anh là người dùng nhiều sức nhưng cuối cùng tôi là kẻ mệt nhất ngược lại tinh thần anh phấn chấn và thoải mái rất nhiều.
Càng nhìn tôi càng khó chịu nên dẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3446639/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.