Cuộc thi tuyển chọn phát thanh viên xuất sắc đã sắp diễn ra. Nhiều học sinh trong lớp tôi náo nức đến mức háo hức chuẩn bị cho việc đăng kí tham gia thi. Vì đây là lớp xã hội và đa phần các bạn đều đam mê với truyền thông, những vấn đề liên quan đến báo chí và thu hút nhất có lẽ là biên tập viên truyền hình.
Nhìn quanh lớp học bao nỗ lực đang được thể hiện rõ trên từng nét bút họ viết, sự nhẫn nại và đam mê từng chút phát họa qua giọng đọc không ngừng nghỉ.
Mọi người đang miệt mài với ước mơ, họ nung nấu những hy vọng được chạm ta đến khát vọng còn riêng tôi. Chiếc bút đã buông xuống từ bao giờ, tờ giấy đấy đã bị tôi vò nát tựa bao lâu. Có lẽ ngày từ lúc đầu tôi không nên lựa chọn, có lẽ thứ tôi yêu thích chỉ có thể lắng nghe người khác thể hiện và chiêm ngưỡng thành công của họ bởi chính tôi nhận thấy mình không còn hợp với nó nữa rồi.
Định gục người xuống bàn thì tiếng Trường Tảo vang bên tai tôi:
- Lan Anh, cậu có định đăng kí cuộc thi phát thanh viên đó không?
Cứ nghĩ sẽ hỏi về chuyện khác tôi không ngờ rằng cậu ấy lại đề cập đến việc tham gia cuộc thi. Tôi cố mở mắt mình thật to, tai vảnh lên cao để nghe cho rõ câu hỏi đấy vì nghĩ rằng cậu ấy chỉ đang đùa vì dù sao cậu ấy cũng biết tôi không thể nói rành mạch và suy nghĩ cũng rất lâu nên sao có thể chứ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3446628/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.