Cao Ca một đêm không ngủ.
Tối qua không giống mọi ngày, Lâm Thiến Thiến không cầm đèn sạc đọc sách nữa, hai người khác cũng không mở lap xem phim, càng không có màn tròchuyện đêm khuya như bình thường, từ lúc ngắt điện tắt đèn, trong phòngnhanh chóng yên tĩnh.
Yên lặng như tờ, đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Trong tình cảnh như thế, bao âm thanh đều được khuếch đại hết cỡ, ví dụnhư tiếng rung rù rù của điện thoại Trương Manh, rất rõ ràng, cô nàngvẫn chưa ngủ, có thể đang nói chuyện với ai đó. Có lẽ màn uy hiếp vừanãy đã khiến cô ta sợ hãi, rốt cuộc phải thương lượng suy tính thêm. Dĩnhiên, còn có cả điện thoại của Cao Ca rung lên, là Lâm Thụ.
Lúc cô rời khỏi khách sạn, Lâm Thụ cho là cô cần thời gian suy nghĩ cẩnthận, nhưng có lẽ thấy đã qua lâu mà cô không trả lời, lúc này mới gửitin nhắn đến. Cao Ca nhìn lướt qua, Lâm Thụ vẫn giữ ý định đó, chỉ là đã nói dễ nghe hơn chút, ví dụ như, “Anh là vì muốn tốt cho đôi ta, khôngphải cả hai muốn bên nhau cả đời sao? Cao Ca à, anh không để ý đếnchuyện đó, điều anh để ý là em sẽ không chịu đựng nổi tổn thương hailần.” “Cao Ca, anh đã lên kế hoạch cùng em đến bạc đầu xong xuôi rồi,anh hy vọng chúng ta có thể vượt qua mọi chông gai, đừng vì những chuyện như thế làm vật cản cho tình yêu chúng ta.”
Cao Ca trực tiếp kéo anh ta vào danh sách đen.
Lời dù dễ nghe đến đâu, cái gọi là bạch đầu giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-tay-bat-lay-vi-sao/88125/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.