<tbody>
<tbody>Cao Ca cũng muốn biết là ngạc nhiên gì, nhưng Tống Phỉ nhất quyết giữ bí mật nên cô đành phải thôi.
Dĩ nhiên bữa cơm tối hôm đó rất vui vẻ, mà ngay ban đầu cũng là như thế rồi, mỗi lần ăn cơm túm tụm lại, mẹ Tống sẽ kể những chuyện vui gặp phải với các chị em gái, còn mẹ Cao sẽ nói những dì kia thật lợi hại bà không làm được những việc đó, chỉ có thể đi theo học lỏm được chút.
Chính là rất náo nhiệt, nhưng hôm nay lại không như thế.
Trước đó là cố ý tạo dựng náo nhiệt, ai ai cũng sợ tẻ nhạt nên mới đua nhau nói chuyện, nhìn thì có vẻ thoải mái chứ thực chất rất căng thẳng. Cao Ca đã sớm nhận ra, chỉ là không dám nói ra, cô biết bọn họ có lòng tốt, nghĩ hết cách để cô được thoải mái, đừng nghĩ đến những chuyện đáng ghét kia, yêu cầu của bọn họ không hề cao, chỉ cần cô cười là được.
Nhưng hôm nay, tất cả mọi người không ai đóng kịch cả, không phải là kiểu vắt hết óc hận mình không thể đem chuyện trong suốt hai tư giờ vừa qua để nói, mà là bọn họ ngồi ở đấy, cuối cùng đã thành dáng vẻ nên có.
Mẹ Tống xem tivi như bình thường, gân đây đang chiếu phim gia đình cẩu huyết rất hot, bà vừa ăn vừa mắng: "Chị nói xem điều này sao có thể chứ, mẹ ruột không thương con mình mà thương con nhà người khác? Có ngu không cơ chứ? Dù có cảm thấy đứa bé kia đáng thương thì cũng nên đối xử ngang hàng chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-tay-bat-lay-vi-sao/3139750/chuong-47.html