Tại khoảnh khắc nhận được tin nhắn Wechat, Cao Ca lại ngẩn người.
Cô không hưng phấn hét to như dự tính mà cũng không thất thố khóc lóc, cô chỉ đứng ở nơi đấy, mãi một hồi lâu vẫn không nhúc nhích.
Mưa tháng 11 mang theo giá lạnh rơi xuống ô che, phát ra tiếng lộp bộp lộp bộp. Cô thể cô cứng lại dưới tiếng động này. Trong phút chốc đầu óc cô trống rỗng, rồi sau đó bắt đầu từ ngày bị cưỡng hiếp, từng hình ảnh cứ tuôn trào như lũ cuốn, tràn ngập trong đầu cô.
Triệu Bân không thừa nhận, Trương Manh làm nhục, bị hắt canh ở trong nhà ăn, bị chửi tiếp khách ở trên mạng. Chỉ mới mười mấy ngày ít ỏi, nhưng lại là những ngày tháng trôi qua chậm nhất trong đời cô, tất cả mọi người đều thấy cô mạnh mẽ, cô không chút sợ hãi, cô có dũng khí cô dám đối mặt, cô như kẻ điên kẻ ngốc thà để danh tiếng bị bôi xấu cũng phải đưa Triệu Bân ra trước pháp luật cho bằng được, cô biết chắc chắn có người đang chê cười cô nghĩ không thoáng, nhưng không ai biết được, cô làm thế nào để trụ vững đến bây giờ.
Đúng thế, các người chỉ chăm chăm nhìn bề ngoài, chứ mấy ai biết được cô sợ hãi cô lo âu cô căng thẳng không được ai trợ giúp đến nhường nào.
Tin nhắn này chỉ thưa thớt vài chữ, nhưng lại khiến từng giọt nước mắt cô nhỏ xuống. Không phải là than vãn khóc lớn, mà chỉ nhỏ xuống từng giọt từng giọt, hòa cùng nước mưa trên mặt đất, cuối cùng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-tay-bat-lay-vi-sao/3139712/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.