Có thể anh mơ,
Chỉ là giấc mơ về một hạnh phúc
Nắng phai trên mi ai.
Giờ em nơi đâu có biết chăng nơi này.
...
Có lẽ em đã quên rồi,
Từng chiếc ôm trong tiết sang trời trở đông.
Những ngón tay ta đan chặt,
Nhìn nhau thật lâu và chẳng cần nói điều gì...
(Anh đã quen với cô đơn-Soobin Hoàng Sơn).
Mới sáng sớm, Jungkook đã nghe thấy giọng hát của ai đó nhẹ nhàng cất lên. Lơ mơ ngồi dậy vò mái tóc đen của mình đến mức rối xù lên, cậu mắt nhắm mắt mở nhìn thấy Ansa đang ngồi ung dung mở lap lướt facebook, mái tóc dài suôn mượt màu đỏ tím ấy chảy tràn trên đôi vai nhỏ bé. Nó vẫn mặc đồ ngủ, nói đúng hơn là áo hoodie và quần jeans ngắn đơn giản. Những gì cậu thấy bây giờ chỉ có thế. Bởi Ansa đang ngồi quay lưng về phía cậu.
-Ansa!-Kook nói bằng cái giọng khàn khàn ngái ngủ của mình.
Nó đang bận hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh một mình thì bất ngờ nghe thấy tiếng ai đó sau lưng, thành ra nó hoảng hồn mà quay phắt lại. Ô, là Jungkook, anh ây dậy rồi à?
-Em đã đánh thức anh ạ?-Ansa lúng túng.
-Không sao, dậy sớm một chút cũng tốt!-Kook vươn vai, đôi mắt vẫn nhắm hờ mệt mỏi. Nhưng chẳng lâu sau cậu đã ngạc nhiên nhìn Ansa, bây giờ nó đang chăm chú nhìn mình nên cậu mới có thời gian ngắm nó kĩ hơn. Ansa có lẽ cũng vừa mới dậy đây thôi, với cả hình như nó cũng chưa kịp makeup gì (dựa theo thói quen mà nó nhắc đến trước đây). Ansa chỉ mang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-em-anh-mai-la-be-con-bts-fanfic/59633/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.