“Cuộc sống vốn dĩ trôi như vần thơ…”
Ngắm nhìn nhành cây đâm dài ở khung cửa trước bàn làm việc phòng thiết kế, Ansa thơ thẩn chống cằm.
Chẳng mấy mà lễ Tình Nhân cũng sắp tới rồi, là cái lễ sau Valentine một tháng mà người Á Đông vẫn hay gọi là Tình Nhân Trắng, là ngày người được bày tỏ tình cảm một tháng trước sẽ đáp trả suy nghĩ của mình. Buồn cười nhớ lại cái ngày Valentine, lúc cả ktx nháo nhào lên khi biết nữ quản lí Kim Rei mọi khi ki bo đã không tiếc bỏ ra số tiền kha khá tậu mấy mươi hộp Chocolate trắng tặng cả nhóm nhân buổi công tác châu u. Khỏi nói, mấy thanh niên “ế nhăn răng” đã vui mừng khôn xiết thế nào, cầm hộp quà trên tay mà chẳng tên nào dám ăn, còn tíu tít chụp ảnh kỉ niệm các kiểu, mãi đến lúc RM bảo Chocolate trắng để bên ngoài lâu sẽ chảy thì bọn họ mới chịu ậm ừ mà ăn dần.
Tiu nghỉu nhìn ai nấy đều có quà, trong lòng Ansa dâng lên một nỗi chua xót khôn tả. Chẳng phải lúc trước đi học mặc dù không thèm thả thính ai thì lễ Tình Nhân nó cũng sẽ được mấy bạn nam trong lớp tặng cho mỗi người một que kẹo đó sao? Thế mà bây giờ…
Lướt điện thoại, đập vào mắt nó càng là những thứ động trời hơn.
Arin, cái con nhỏ lúc trước chê cười Valentine chỉ là cái lễ mà bọn người tư bản lợi dụng để trục lợi từ mớ xa xỉ phẩm họ bán ra, thế mà chỉ một năm sau con bé đó đã hí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-em-anh-mai-la-be-con-bts-fanfic/2281064/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.