- Bác Phùng, chú mau gọi bố và Thiếu Nghị xuống đi, chắc giờ này Thiếu Đường đang trên đường về nhà rồi! – Kỳ Hinh nhìn một bàn đầy thức ăn do mình tự tay chuẩn bị, cô vui vẻ nói với quản gia Phùng.
- Thiếu phu nhân, không ngờ tay nghề nấu ăn của cô giỏi như vậy, tôi nghĩ nhất định ông chủ và cậu chủ sẽ rất thích, nhất là cậu Thiếu Đường! – Bác Phùng rất thích Kỳ Hinh. Từ người cô toát ra vẻ thân thiết và dễ gần chứ không giống mấy cô nàng nhà giàu hám tiền và kiêu ngạo khác. trên dưới Lăng gia từ ông chủ đến những người giúp việc đều rất quý cô nhưng bà không hiểu nổi tại sao cậu Thiếu Đường lại ghét cô Kỳ Hinh như vậy.
Kỳ Hinh cười đầy dịu dàng: “Bác Phùng, cháu không quen được gọi là thiếu phu nhân đâu, gọi như thế nghe già lắm. Bác cứ gọi cháu là Kỳ Hinh là được rồi, bác đã ở Lăng gia nhiều năm như vậy, cũng coi như bậc trưởng bối của cháu!”
Bác Phùng cười đến híp mắt lại: “cô đúng là một cô gái dễ mến, nếu cậu Thiếu Đường…”
Ánh mắt Kỳ Hinh hơi tối xuống, cô cười nói: “Cháu nghĩ mọi chuyện sẽ tốt thôi…”
Lăng Thiếu Đường vừa vào cửa đã giơ tay ngắt lời Kỳ Hinh, bác Phùng thấy Lăng Thiếu Đường về, vội nói với Kỳ Hinh: “Tôi đi gọi ông chủ và cậu Thiếu Nghị xuống ăn cơm!”
Kỳ Hinh gật đầu cười. Khi thấy bóng dáng cao lớn của Lăng Thiếu Đường, cô rất vui mừng, sự yêu thương ngập tràn trong đôi mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249809/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.