Lăng Diêu Hồng và Lăng Thiếu Nghị đang thưởng thức tay nghề nấu ăn của Kỳ Hinh cũng nghe thấy những lời ác ý của Lăng Thiếu Đường, hai người vội vàng đứng lên.
- Chị dâu, chị sao rồi? – Lăng Thiếu Nghị lo lắng hỏi.
Kỳ Hinh vô lực lắc đầu, cô chống tay lên hàng rào của vườn hoa, sợ hãi đến mức suýt nữa thì ngã.
- Tiểu Hinh, con nói cho bố biết đi, có phải Thiếu Đường lại ức hiếp con không? Cái thằng này vô liêm sỉ quá! – Lăng Diêu Hồng tức đến run người.
Nước mắt Kỳ Hinh trào ra: “Bố, sao Thiếu Đường lại hận con đến vậy?”
- Chuyện này… – Lăng Diêu Hồng thở dài – Thật ra không phải nó hận con mà là hận bố. Tiểu Hinh, là bố hại con!
- Bố, rốt cuộc là có chuyện gì? – Kỳ Hinh vội vàng hỏi.
- Nói ra thì dài lắm, tóm lại là Thiếu Đường trút hết hận thù của nó với bố lên người con! – Rõ ràng là Lăng Diêu Hồng không muốn nhắc đến nguyên nhân của sự việc, trông ông lúc này lại càng thêm trống trải. Ông quay người rời khỏi vườn hoa.
Kỳ Hinh đưa mắt nhìn những khóm hoa bỉ ngạn mình trồng. Cô biết Lăng Thiếu Đường không quan tâm đến cô, vậy mà cô còn nghĩ linh tinh gì vậy chứ? Nghĩ đến việc vì muốn tạo ra một không gian lãng mạn cho hai người nên mới trồng hoa, cô lại cảm thấy bản thân mình thật là ngốc nghếch.
Lăng Thiếu Nghị thấy Kỳ Hinh bất lực, quyết định không giấu diếm cô nữa: “Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249795/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.