Lăng Thiếu Đường bước đến trước mặt Kỳ Hinh rồi trói chặt hai tay cô lại, quay lưng cô về phía mình còn tay kia xé quần áo cô ra.
- Thiếu Đường… cầu xin anh, đừng… A… – Kỳ Hinh giật mình khi nhận ra anh định làm gì. Cô bật khóc, cô không thể để hành vi thô lỗ của Lăng Thiếu Đường làm tổn hại đến đứa con trong bụng. Có lẽ sức mạnh của tình mẫu tử đã khiến cô liều mạng tránh thoát được Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường lại từng bước lại gần Kỳ Hinh, toàn thân anh toát ra hơi thở đáng sợ như của ma quỷ.
Kỳ Hinh cực kì căng thẳng, cô liên tục lùi về phía sau rồi chạm lưng vào cạnh tường lạnh như băng.
- Cô nghĩ tôi sẽ để cô sinh đứa nghiệt chủng này à? – Hơi thở của Lăng Thiếu Đường càng ngày càng nguy hiểm.
- Thiếu Đường, anh bình tĩnh lại đi, anh hận bố anh đã từng phụ lòng mẹ con anh, nhưng sự việc đã trôi qua nhiều năm, anh cũng nên buông bỏ đi! Thật ra cả bố anh và Thiếu Nghị cũng đều rất khổ sở! – Kỳ Hinh cố gắng thuyết phục Lăng Thiếu Đường.
- Hừ! Xem ra ông già đó còn kể mấy chuyện hoang đường của ông ta cho cô nghe cơ à? Tôi nói cho cô biết, mấy câu chuyện cũ cực kì đặc sắc của ông ta vẫn còn nhiều lắm! – Lăng Thiếu Đường nhớ tới năm đó, đôi mắt như ngọn núi lửa phun trào trong tích tắc.
Anh không quên ánh mắt của mẹ mình trước khi bà qua đời, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249791/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.