Hôm sau.
Sau buổi trưa, ánh mặt trời chiếu những tia sáng êm dịu xuống Thanh Vận Viên, tinh tế như những hạt cát, xuyên thấu vào trong phòng qua cửa sổ sát sàn, rải từng vầng sáng ấm áp lên tấm thảm trải sàn trong phòng ngủ.
Ánh sáng như một đôi tay dịu dàng, nhẹ nhàng mơn trớn dáng vẻ xinh đẹp đang nằm trên giường.
- Ưm...
Kỳ Hinh chậm rãi mở mắt ra!
Cô theo bản năng duỗi lưng, mềm yếu nằm trên giường.
Cô chưa từng ngủ ngon như vậy, vừa ngủ dậy đã cảm thấy cả người hết sức nhẹ nhàng.
Ôi?
Đợi chút đã...
Đây là...
Sau khi nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, Kỳ Hinh chợt ngồi phắt dậy.
Sắc thái sắc lạnh, căn phòng to lớn...
Sự quen thuộc xung quanh khiến Kỳ Hinh mở to mắt.
Sao lại thế?
Sao cô lại ở Thanh Vận Viên?
Cô nhớ rõ ràng rằng tối qua còn ở trong phòng nghỉ của Lăng Thiếu Đường.
Cô còn nhớ trước khi chìm vào giấc ngủ, cô còn đếm những ngôi sao sáng trên trời, ánh đèn ne-ong rọi sáng xung quanh, bao phủ lấy cả tòa nhà cao ốc.
Vậy mà bây giờ, ánh mặt trời ấm áp và dịu nhẹ đang vây quanh lấy cô.
Là Lăng Thiếu Đường!
Chắc chắn tối qua anh đã quay lại rồi đưa cô về đây!
Kỳ Hinh hoảng sợ, nỗi sợ hãi như phá kén, lan tràn khắp trái tim cô.
Cô bất giác quay đầu lại, vươn tay ra sờ vào vị trí của Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh.
Rất ấm áp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249670/quyen-6-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.