Hương hoa lan tỏa khắp nơi.
Khi Lăng Thiếu Đường xuất hiện tại biệt thự cũng là lúc Kỳ Hinh chạy ra ngoài, tài xế đạp phanh, sau đó Lăng Thiếu Đường xuống xe.
- Hinh Nhi!
Anh gọi cô rồi đi về phía trước.
- Đường, anh về rồi! – Kỳ Hinh thấy anh liền thích thú chạy lại.
Cánh tay rắn chắc của Lăng Thiếu Đường bỗng chốc như ôm trọn cả mùi hương thuần khiết vào lòng, sau đó anh bế cô lên, xoay mấy vòng.
Kỳ Hinh cười duyên dáng cùng tràng cười sảng khoái của Lăng Thiếu Đường đan cài vào nhau, hệt như một bức tranh hạnh phúc.
Những người làm ở trong vườn hoa cũng bị sự hạnh phúc của họ lây lan sang, ánh mắt mọi người đều đầy vui mừng.
Chụt! Kỳ Hinh hôn nhẹ một cái lên má Lăng Thiếu Đường, Lăng Thiếu Đường mới đặt cô xuống.
- Em còn tưởng tối nay anh không về chứ?
Giọng nói của Kỳ Hinh êm ái và đầy hạnh phúc.
Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên, đôi mắt đầy dịu dàng:
- Nhớ anh không?
Sau đó Lăng Thiếu Đường yêu thương hôn nhẹ lên tóc cô.
Tim Kỳ Hinh đập liên hồi, cô cụp mắt xuống, mỉm cười nói: “Còn lâu mới nhớ!”
- Cô bé nói dối...
Lăng Thiếu Đường thấy dáng vẻ như làm nũng lại vừa thẹn thùng của Kỳ Hinh liền cúi người xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
Sáng sớm nay anh đã lên máy bay bay đến Pháp để bàn chuyện với Lãnh Thiên Dục, sau đó lại lập tức quay lại chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249587/quyen-8-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.