Người Kỳ Hinh bị nhiễm toàn bộ mùi hương thơm ngát của hoa Lavender, cô đi đến Lăng Thiếu Đường.
"Nhìn em chơi đùa mồ hôi chảy đầy đầu rồi này!"
Lăng Thiếu Đường cưng chiều vươn tay ra nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hôi trên trán Kỳ Hinh, ngay sau đó, anh nhẹ giọng nói: " Hinh Nhi, vị này là ông Jean !"
Ông cụ dùng lễ nghi của người Trung Quốc với cô, sau đó nói: "Xin chào, tiểu thư Hinh Nhi !" Ông ấy nói tiếng Hoa không được rõ, hơi khó nghe khiến người ta nghe không hiểu lắm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được thành ý của ông ý.
Kỳ Hinh khẽ mỉm cười, ngay sau dùng tiếng Pháp nói với ông: "Ông Jean, xin chào !"
Jean trong tiếng Pháp có nghĩa là" Thượng Đế nhân từ cho" Bởi vậy, Kỳ Hinh có thể biết ông là một tín đồ Phật Giáo
Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường đặt lên vai Kỳ Hinh , sau đó nói: "Ông Jean, Kỳ Hinh biết nói tiếng Pháp, cho nên, ông không cần nói tiếng Hoa khó nghe như vậy!"
Ông Jean cười ha ha.
Kỳ Hinh ngạc nhiên nhìn Lăng Thiếu Đường, nhìn cách nói chuyện của bọn không khó nhận ra bọn họ đã quen biết nhau từ lâu.
Lăng Thiếu Đường nhìn thấy phản ứng của Kỳ Hinh, anh tốt bụng giải thích:
"Anh và ông Jean đã quen biết nhau nhiều năm, mỗi lần đến nước Pháp anh đều giành một chút thời gian để tới nơi này gặp ông, em cũng không nên coi thường ông ấy, ông Jean là ông chủ của một trang viên. Rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249530/quyen-10-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.