"Kỳ Hinh, cô sao rồi?" Hắn đi từ từ tới, thấy Kỳ Hinh hoảng sợ, nhẹ giọng hỏi.
Môi Kỳ Hinh run lên,
một mặt vì sợ hãi, mặt khác, bởi Cung Quý Dương ra tay quá tàn nhẫn.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đáng lẽ tôi nên tới sớm một chút!” Cung Quý Dương đau lòng nhìn Kỳ Hinh hoang mang lo sợ, hắn áy náy nói.
Nói thật, hắn luôn luôn chú ý tới Kỳ Hinh, vừa mới nghe một cuộc điện thoại, đã không thấy bóng dáng cô ở đâu nữa. Hắn cảm thấy có cái gì không đúng, liều mạng tìm kiếm ở mỗi con phố.
Nước mắt Kỳ Hinh lăn dài: “Cung…Cung Quý Dương…”
Giờ khắc này, cô cảm thấy hắn giống như người thân của mình, cô nắm chặt cánh tay của hắn.
Hắn đau lòng ôm lấy thân thể của cô, quyết định không hỏi ý kiến của cô, trực tiếp bế bổng cô lên, đi tới xe của mình ở đằng kia.
Cung Quý Dương biết Kỳ Hinh sợ hãi!
Ngồi ở vị trí tay lái phụ, Kỳ Hinh dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh, cô gắt gao ôm lấy cánh tay mình, nhằm tìm kiến một chút ấm áp và an toàn.
Trên người cô khoác chiếc áo tràn ngập hơi thở nam tính của Cung Quý Dương, cô vẫn xem người đàn ông này là người xấu, nhưng hôm nay hắn lại có một mặt tàn nhẫn, ngay thẳng, mạnh mẽ, tàn ác rất giống với Lăng Thiếu Đường.
Quả nhiên bọn họ cùng là một loại người!
“Cung tiên sinh, cảm ơn ngài!”
Âm thanh run rẩy, Kỳ Hinh nhẹ giọng nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249499/quyen-10-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.