Lăng Thiếu Đường khàn giọng.
Rồi đột nhiên, cơ thể đang có khí thế bừng bừng nhanh chóng tựa vào ghế ngồi. Đáy mắt lộ vẻ khó coi và bất đắc dĩ.
Kỳ Hinh nhìn bộ dạng như vậy của anh, trong lòng cũng thấy chua xót.
Nếu có thể, cô tuyệt đối sẽ không làm Lăng Thiếu Đường khó xử như vậy, anh ấy là người đàn ông cô yêu nhất, sao cô có thể cam lòng khiến trái tim anh đau đớn ?
Nhưng, cô không muốn cả đời anh phải mang trên lưng mối thù nặng nề để nó sẽ trở thành gánh nặng cuộc sống.
Sự kìm nén của anh quá lớn, vì sao cô không thể giúp anh thoát khỏi bóng ma tâm lý, bởi vậy, cô nhất định phải thông qua phương thức tàn nhẫn như vậy mới khiến Lăng Thiếu Đường nhìn thẳng vào lòng mình.
Kỳ Hinh kéo bàn tay to của Lăng Thiếu Đường,nhẹ nhàng áp vào mặt mình, nói bằng sự chân thành và tình cảm sâu đậm:
"Thật ra bác Lăng rất quan tâm anh, hơn nữa anh còn biết rất rõ, vì sao anh không cho bác ấy một cơ hội xin lỗi? Nếu nán lại thêm một chút ông ấy biết anh quan tâm tới bệnh tình của ông, ông ấy sẽ rất vui ! Đường, anh nhất định phải cho người còn sống cơ hội, nếu không anh thật sự sẽ hối hận !"
"Tha tội?"
Lăng Thiếu Đường lạnh lùng cười, giọng nói lại không hề yếu ớt, càng giống như đang cúi đầu khóc, trong mắt tồn tại sự đau đớn không tả nổi:
"Trên thế giới này, có một số việc khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249462/quyen-10-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.