"Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến ‘kiểm tra giờ làm’ của anh thế ?"
Người đàn ông cúi đầu cười, trong đôi mắt chan chứa tình yêu dịu dàng.
"Không phải đâu, người ta tới thăm đồng nghiệp! Không phải tới găpn anh đâu!" Kỳ Hinh nghiêng đầu, nũng nịu nói.
Ngón tay thon dài nắm chặt phần dưới mềm mại của Kỳ Hinh, đôi mắt sáng như sao lấp lánh, trong con ngươi sâu thẳm hiện lên một tia trêu chọc.
"Ồ? Đúng vậy không ?"
Anh buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt mình, một bên mày rậm đen tối khiêu khích.
Khuôn mặt tuấn tú, tới gần cô một chút ——
Hơi thở nóng rực giống như lửa cháy dữ dội, nhuộm đỏ cả khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô.
"Cô bé nói dối!"
Anh khẽ nắm cái mũi thon của cô, thậm chí giọng nói cũng tràn ngập sự nuông chiều:
"Để anh nhìn xem cái mũi này có dài ra không?"
Động tác vừa rồi vô cùng ấm áp và thân thiết.
Kỳ Hinh tươi cười khẽ dựa vào khuỷu tay anh, sau đó làm nũng đưa hai tay lên giống như cái móc quàng qua cổ anh:
"Được rồi ! Hôm nay chỉ là người ta đột nhiên rất nhớ anh, nhớ...quá nên muốn nhìn thấy anh thôi!"
Khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn tràn ngập tình yêu sâu đậm, ánh mắt như thủy tinh tỏa sáng lấp lánh, như khối băng trong suốt nhưng tràn ngập sự ấm áp và hạnh phúc.
Lăng Thiếu Đường hài lòng, nhẹ nhàng hôn môi cô.
Câu trả lời này vẫn làm anh vừa lòng nhất!
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249452/quyen-11-chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.