Mỗi người phụ nữ là một thiên sứ, khi thiên sứ rơi vào lưới tình, thì sẽ bị gãy cánh rơi xuống trần gian, một lòng một dạ yêu thương người đànông cô ấy yêu, yêu đến mức không có đường lui, yêu đến vạn kiếp bấtphục, dù cho bị tổn thương, cũng không oán không trách, bởi vì, các côđã không còn cánh để bay lên thiên đường. . . . . .
☆☆☆☆☆☆☆☆
Kỳ Hinh không biết mình trở lại khách sạn như thế nào, cô chỉ biết, saukhi nhìn thấy những gì xảy ra ở bên bờ biển, lập tức toàn thân trở nênlạnh ngắt như băng.
Cô rất hận đôi mắt của mình, bởi vì cô không nghĩ mình sẽ phải chứngkiến cảnh tượng ấy, cô thấy Lăng Thiếu Đường ôm Vũ Ân, thấy Lăng ThiếuĐường không ôm chặt An Vũ Ân, thấy Lăng Thiếu Đường đưa An Vũ Ân nghênhngang rời đi…
Dường như anh sẽ mãi mãi không trở về…
Máu từ từ đông lại, trái tim, giống như bị bàn tay mạnh mẽ bóp nghẹn,đôi mắt Kỳ Hinh mịt mờ nhìn đêm đen, không khóc, nhưng từ đầu tới chânđều lạnh toát, thậm chí cái lạnh đi tới từng tế bào bên trong cơ thể cô.
Cô không khóc, bởi vì cô nghe được âm thanh của trái tim mình đang rỉ máu…
Kỳ Hinh trở nên yên lặng, cứ ngây người ngồi bên giường như vậy, chờ,một mực chờ đợi, chờ Lăng Thiếu Đường trở về, chờ cái ôm quen thuộc màấm áp của anh!
Cô, cần phải tin tưởng anh đúng không?
Đêm càng khuya, hình như màn sương cũng trở nên dày hơn.
Lúc Lăng Thiếu Đường trở lại khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249431/quyen-12-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.