Nếu anh là xạ thủ ngầm kia
Em chính là con mồi
Quyết tâm không né, làm con chim trắng
Chỉ chờ mũi tên kia đến
Bắn vào lồng ngực em từ lâu đã vỡ vụn
Như vậy để em chết dưới bàn tay anh
Dường như cuối cùng có thể
Chết ở trong ngực của anh...
☆☆☆☆☆☆☆☆
An Vũ Ân kéo Tiểu Phong từ phía sau lên phía trước, để cho Lăng Thiếu Đường có thể nhìn rõ hình dáng của Tiểu Phong.
"Mẹ - " Trong giọng nói non nớt của Tiểu Phong chứa đựng sự sợ hãi.
An Vũ Ân mỉm cười nhìn Tiểu Phong, sau đó khẽ nói: "Tiểu Phong, con có muốn bố không?"
Tiểu Phong liều lĩnh gật đầu, con ngươi trong veo khát khao tình thương của người bố.
Lăng Thiếu Đường kinh ngạc nhìn cậu bé trước mặt, dáng vẻ của cậu bé anh tuấn khác thường, thậm chí so với anh khi còn nhỏ còn anh tuấn hơn!
Anh nhìn hình dáng Tiểu Phong, hơi khẩn trương.
An Vũ Ân khẽ thở dài, vỗ đầu Tiểu Phong nói: " Tiểu Phong, chú ấy là bố của con, ngoan, gọi bố đi!"
Tiểu Phong mím cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt chăm chú nhìn Lăng Thiếu Đường.
Mà cơ thể cao lớn của Lăng Thiếu Đường lại hoảng sợ vì lời nói của An Vũ Ân, giọng anh cũng thay đổi, vô cùng nặng trĩu:”Vũ Ân, tại sao phải như vậy?”
Môi anh đào của An Vũ Ân khẽ mở nói:
“Chuyện xảy ra năm đó, em chỉ mới rời đi, ai ngờ, em sang nước ngoàikhông tới 19 ngày, cơ thể khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249400/quyen-13-chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.